Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2010

CÓ NHỮNG ĐIỀU LÚC NÀO CŨNG NGHĨ MÀ KHÔNG DÁM NÓI!

Tại sao có những điều lúc nào ta cũng nghĩ đến mà không bao giờ dám nói ra? Tại sao ta cứ giả vờ như không biết tới trong khi lòng nóng như lửa đốt.
Từ bao giờ đã như vậy rồi và chúng ta cứ mãi ngây thơ chôn dấu những điều muốn nói, muốn đòi hỏi.
Không phải ai sinh ra đời cũng được một cuộc sống viên mãn. Được như vậy hạnh phúc biết bao nhiêu và ta thật lòng chúc phúc.
Nhưng buồn thay có nhiều cuộc đời không như ý, sống lắt lay qua ngày không dám nghĩ gì, có nghĩ cũng không dám nói, có nói cũng không dám làm để tìm một chút đổi thay
Tại sao chúng ta chôn giấu những cảm xúc thật thà nhất của chính mình, và bao nhiêu người nhìn nó với cặp mắt đầy nghi kị,e dè.
Chúng ta sống quá lâu trong cái kén của mình với bao nhiêu lề lối, chuẩn mực, phép tắc. Có ai dám vượt lên phía trước, ở đó không biết cái gì đang chờ đợi, chỉ biết nhìn mà tưởng tượng viễn vông.
Bao nhiêu nỗi lòng, bao nhiêu tâm sự chôn chặt tận đáy lòng, nếu có nói được thì cũng chỉ là những lời thanh cao, hoa mĩ.
Rồi cũng sẽ qua đi, rồi cũng sẽ trở thành cát bụi, rồi tất cả sẽ biến mất trên trái đất nầy, Vậy bây giờ hãy nói đi dù chỉ một lần điều mình mong muốn nhất.
Hãy mở ra cho mình một cánh cửa nhỏ, để thỉnh thoảng lấp ló hít chút khí trời mát lạnh, đón làn gió mát giữa trưa hè nóng bỏng, cảm nhận những giọt nước mưa rơi tràn trên mắt và ngắm trời, trăng và các vì sao sáng.
Có những điều lúc nào ta cũng nghĩ đến nhưng không lúc nào dám nói ra... mà là cái gì vậy?... thật tình... tôi cũng không dám nói…

Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2010

TÌNH YÊU MONG MANH

Mong manh, mong manh có gì mong manh hơn thế!
Tưởng là vĩnh cửu, nhưng vỡ tan như bọt nước
Bao lời yêu thương ngày nào nồng nàn say đắm
Chỉ còn lại một ánh mắt bình thản, lạnh lùng


Mong manh thật là mong manh
Ngày nào tiếng yêu thương ngọt ngào
Còn lại gì? lời cay đắng phũ phàng
Trái tim như muốn vỡ tan nỗi đau cùng tận


Hãy yêu đi nhưng không tin, không mong mỏi
Chừa ra một khoảng trống yên bình suy tưởng
Núp vào khi buồn đau tan nát
Và biết rằng không nên ảo tưởng tình yêu


Mong manh lắm bạn ơi, tình yêu không tuyệt đối
Hãy yêu đi và chẳng ngại ngần
Nhưng hãy nhớ một ngày nào sẽ không còn gì nữa
Để khỏi bàng hoàng hụt hẩng bơ vơ...

KHÔNG GIỐNG AI

TÌNH YÊU CẦN CÓ SEX KHÔNG?

Người ta nói với tôi trong tình yêu nhất định phải có sex, và đó là tuyệt đối. Nhưng tôi thì phản đối, tại sao phải như vậy?... Có sex mà không có tình yêu đó là chuyện thường tình. Nhưng có tình yêu mà không có sex là chuyện bất thường... Không thể nào! theo tôi tình yêu không cần phải có sex, bạn có đồng ý không nào?...
Vấn đề nầy quả là tế nhị, nhưng trong cuộc sống ai ai cũng phải đối diện với nó hằng ngày, nhưng lúc nào chúng ta cũng cố tránh né. Có khi là vợ chồng suốt đời vẫn không thông suốt.
Tình yêu mà không có sex quả thật thiêng liêng nhưng cũng rất mơ hồ. Chỉ có những hoàn cảnh thật đặc biệt... Ôi thật ra tôi cũng vô cùng bối rối không biết đường mà lần.
Thôi, mỗi người có cách sống, cách nghĩ riêng, mong rằng ai cũng luôn luôn được hạnh phúc...
Nhưng tôi nghĩ rằng trong tình yêu chỉ cần tình yêu là đủ, đó có phải là suy nghĩ ngông cuồng, không thực tế. Nhưng trên đời nầy thì cái gì cũng có thể mà... phải không bạn?

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

DÒNG SÔNG XANH

Dòng sông nầy có gì mà chờ đợi
Chẳng xanh đâu tại gọi thế thôi mà
Không là biển mênh mông vô tận
Không có sóng đùa, bọt nước phiêu du


Sông yên lắng vì chở nhiều tôm cá
Sông lặng lờ bởi mang nặng phù sa
Sông mong ước sẽ tìm về biển lớn
Biết thuở nào? cứ mong đợi thời gian

SỐ MỆNH TÔI ĐÂY SAO?

Có phải không số mệnh
Xui hai người gặp nhau
Yêu thương rồi gắn bó
Gấu ó suốt cả ngày


Định mệnh sao chua cay
Cho tôi làm sao xấu
Suốt ngày tôi phải nấu (cơm)...
Giặt giũ với lau nhà


Đầu tôi như ổ rơm
Tay ôi! chai từng cục
Quần bên cao bên thấp
Tất tả suốt tháng ngày


Ngày xưa xinh, tiểu thư
Yêu kiều tha thướt quá
Mặt trăng rầm sáng loá
Mĩ miều bao chàng mơ


Khi tình yêu chấp cánh
Bao lời hứa cao xa
Trọn đời và muôn thuở
Sống hạnh phúc sang giàu


Thời gian trôi thật nhanh
Đổi thay, bao kinh ngạc!
Đời lên cao xuống thấp
Mới có hoá tay không


Tiền tài và danh vọng
Tìm mãi không thấy đâu
Cuộc đời ôi bể khổ
Ngụp lặn suốt tháng ngày


Thôi chẳng qua là số
Định mệnh đã an bài
Hãy cho qua quá khứ
Và nhìn về tương lai


Một mai tôi thức dậy
Thức tỉnh giấc mơ dài
Cuộc đời đầy hoa lá
Thiên đường đã dang tay...


...hix hix... thôi đừng có buồn nữa mà
rồi sẽ đâu vào đấy...

MẶT NẠ

Có gì đâu mà bạn buồn phiền rồi hờn giận, mang mặt nạ vào mà dạo mát thế gian.
Có gì đâu mà bạn cười gượng gạo, mang mặt nạ vào mà ha hả đùa vui!
Có gì đâu tức tối thế nhân, đời vẫn vậy, muôn đời sau vẫn vậy.
Có gì đâu bận lòng bạn hỡi, mang mặt nạ vào thư thả đếm tình thương
Cuộc sống cứ trôi có nhiều điều tìm kiếm mãi
Nhưng khi có được rồi, lại thấy chẳng vui hơn
Hạnh phúc có không? tình yêu chẳng thấy
Mang mặt nạ vào che bớt những ưu tư
Sẽ đến lúc mặt nạ còn hơn thật
Lòng nhẹ rồi, bước nhẹ cõi thênh thang
… nhưng thỉnh thoảng nhớ gỡ xuống nha... mang hoài cũng mệt lắm đó…

CÓ KHI NÀO ĐÓ

Có khi mình lầm lỗi
Có khi mình vô tâm
Có khi mình dối trá
Có khi mình hư hao


Mãi mãi là như thế!
Đừng hỏi có khi nào!
Vì luôn luôn là vậy
Cuộc sống vốn sai lầm


Cuộc đời làm sao tránh
Phút ngốc nghếch ngu ngơ
Phút dại dột, tính toan
Phút hẹp hòi ích kỉ

CHÂN TRỜI TÍM

Có tím không chân trời ấy? hay chỉ tại ánh mắt ta nhuộm tím cả không gian tĩnh lặng...
Sắc tím buồn mênh mang làm sao - chứa đựng bao nỗi niềm không nói.
Cuộc sống, ai không gặp những lúc mệt mỏi u sầu,
... và có khi trào dâng, ngập tràn hạnh phúc
Đường đời có dài bao nhiêu, cũng phải dừng chân đứng lại.
Một khoảng khắc yêu thương, cũng làm ta ngây dại điên khùng.
Hãy quên đi những gì ta luôn nhớ
và cố nhớ những gì ta muốn quên...
Có phải chân trời ấy, tím màu vì thương nhớ?
Rồi tan dần trong ánh sáng ban mai
Bóng ai mờ dần trong hư ảo, và khuất xa biến mất ở chân trời
... 

KHÔNG GIỐNG AI

Thứ Tư, 28 tháng 7, 2010

BIỂN MÊN MÔNG, NÚI CHẬP CHÙNG, GIÓ LÒNG LỘNG

Biển xanh, bọt sóng tung bờ cát
Ôm bóng mặt trời bao tháng năm
Mây in lờ lững chiều hiu quạnh
Lấp lánh sao mừng ngày đã sang!


Núi xanh, xanh ngút xa vời vợi
Gai góc chập chùng thương bước chân
Bên bờ cát trắng sầu in bóng
Yêu biển đau lòng bao sóng to

HƯ ẢO

Bạn ơi có không một tình yêu hư ảo?
Có không những nhung nhớ rộn ràng
Trốn vào đây tìm giây phút bình yên
Hay xoay ngược tìm cho mình sóng gió


Ảo mộng tan, tỉnh giấc mơ dài
Về thực tại, có ngậm ngùi tiếc nuối
Sự thật có vụng về, xấu xí
Nhưng quá rõ ràng, khỏi phải nghĩ suy

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

ĐI TÌM NỖI ĐAU

Ta đi, ta cứ đi mãi trên con đường đời mà không biết lúc nào kết thúc. Có người không hề mỏi mệt, có người cứ ngừng nghỉ liên miên, có người ngã gục bất ngờ. Nhưng dù sao thì ai cũng đến một nơi mà mình sợ hãi nhưng không biết làm thế nào tránh né. Phải đến đó thôi bạn ơi dù có muốn hay không, và mong rằng những bước cuối cùng sẽ không phải quá đớn đau, tiếc nuối.
Trong cuộc sống chúng ta, đâu phải ai ai cũng có thứ mà mình mong ước mặc dù có khi là tối thiểu. Người thì thiếu một mái nhà, người thiếu tình mẫu tử, tình huynh đệ. Người thiếu sự thành đạt, quy quyền thế lực và thương tâm hơn đó là những người thiếu các bộ phận trong cơ thể mà thượng đế ban cho. Sống, phải đấu tranh chật vật, cam go để tìm cho mình những điều mong muốn, ước ao đó thật không phải dễ dàng. Làm sao tìm cho ra đôi mắt, bàn tay mà mình không có, một lá gan, một quả thận, vài đơn vị máu trong lúc vào sinh ra tử, thậm chí một chút tiền để qua cơn đói lòng.

VĨNH HẰNG

Mặt trời mỗi ngày mỗi mọc
Thời gian không thể chối từ
Tích tắc tiếng đời ngân mãi
Bình bịch tiếng lòng miên man


Ánh sáng có bao giờ tắt
Nước trên nguồn có ngừng chảy thênh thang
Trái đất quay có khi nào dừng lại?
Gió bốn phương trời có yên lặng ngày trưa?

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010

GÓC NHỎ TRÁI TIM

Hãy cho tôi góc nhỏ
Trốn trong trái tim người
Như cho riêng góc trời
Thật im lìm lặng lẽ


Mặc dòng đời chen chúc
Mặc nóng lạnh đêm ngày
Mặc thế gian thay đổi