Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

LEM - 40 - Chị HAI HỈ

Nhiều khi Lem nóng máu vì thấy Chị Hai hung hăng quá trớn, trong nhà suốt ngày giỏi ăn hiếp chồng, ra chợ thì thơn thớt, không ngớt nói cười ngọt xớt, xúi ông Hiệp đá quách cho bả hết làm tàng. May phước là Ổng không thèm đếm xỉa tới lời cô em vợ, phong lưu đa tình mà nhát như thỏ đế, hỏng dám bỏ nhà đi bụi, nếu không mấy đứa nhỏ bơ vơ, khóc nhề nhệ suốt ngày đòi ăn lấy ai nấu cơm, đòi hát dạo khi ngủ lấy đâu ra ca sĩ, gia cảnh rối nùi, chắc cú là Lem ôm sô lãnh đủ. Chưa biết mốc xì gì là mùi đời, chưa mảnh tình rách vắt vai, cứ làm như mình là tay tổ, mém chút Lem trở thành tội nhân thiên cổ vì chia cắt phụ tử tình thâm. Khi đầu 2 thứ tóc, rút kinh nghiệm xương máu bản thân, não Lem mới xịt ra chân lý - Mấy cái thứ tình cảm yêu đương rắc rối, bày đặt xía vô thầy đời có ngày làm ơn mắc oán. Vả lại lúc ấy đầu óc đương sự mờ mờ mịt mịt có mắt như mù, hết biết phải quấy nên đừng ai dạy bảo gì cho hao hơi. Dính vô coi chừng mang họa, đôi chối thêm phiền hà sứt mẻ.
Lem làm bộ làm tịch để an ủi ông anh rể của mình, nhưng nếu ông gây tội thì người đầu tiên xử ổng chính là Lem. Đáng tiếc, sau nầy biết bao nhiêu chuyện chướng tai gai mắt sờ sờ, Lem muốn xử mà xử không được, phải ngậm bồ hòn trợn tròn con mắt.
Thời gian đó, chung quanh chị như tỏa hào quang, trong nhà mấy em thấy chị là cặp mắt sáng tinh lấp lánh. Chị là số một, là cứu tinh, là chỗ dựa vững chắc cho cái bao tử tham lam vô độ, nay đầy mai lép của chúng, mặc dù Ba dặn dò hoài.
- Đừng làm phiền Chị nghen bây, nó còn chồng con. Làm sao coi được, đừng để Anh bây khi dễ.

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

NGÀY VUI QUA MAU

  
Giống như một giấc mơ tồi
Cười rồi lại khóc có rồi lại không
Lúc yêu tha thiết quay mòng
Lúc cô đơn quá chổng mông thét gào

Có khi tiền nhốc - đầy trào
Có khi xẹp lép nháo nhào nợ bu
Hôm qua như con mèo khù
Hôm nay hóa cáo lông xù nhe nanh

Cuộc đời sao quá mong manh
Ngắn dài cao thấp cũng đành buông rơi
Ngày vui một thoáng chơi vơi
Xin cho một chút lả lơi tiếng cười...
KHÔNG GIỐNG AI

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

LEM - 39 - CHỊ HAI HỈ

Tiếp tục sự nghiệp ngồi chợ của Má không là Lem, không là ai khác trong 8 đứa, mà là Chị Hai - Thật bất ngờ...
Nghĩ lại không tin được. Chỗ của Chị phải ngồi bên cửa sổ mơ màng nhìn trời trăng mây nước, sáng tác văn thơ hay soạn giáo án, không thì ít ra cũng dựa cửa ung dung hóng gió trời để hong khô mái tóc mượt mà rồi...nhổ chân mày, tỉa tót nhan sắc làm đẹp cho đời. Đằng nầy chị tả xung hữu đột, dầm mưa dãi nắng - Miệng bằng tay tay bằng miệng, nói sùi bọt mép từ sáng tới chiều. Thật phí của trời.
Chị sinh một đứa con trai giống Chị đẹp như thiên thần, còn Chị dần dần biến thành... quỷ sứ, Anh thì trở thành người đàn ông ba trong một: vú em, nội trợ, tài xế - Chăm sóc con, dỗ ngủ cho ăn, nấu cơm quét nhà rửa chén, đưa đón vợ. Nói chung việc nhà Anh thầu hết, làm không xong là tới số, miệng Chị giờ khẹt ra lửa, dữ hơn bà chằn.
Anh Hai hồi nhỏ chỉ mê cua gái không học hành, không tài cán, không sức vóc, không thân thế, không làm nặng, không quen nghe nói nặng nên không việc nào khớp với “tầm cỡ” của Anh. Kiếm cơm nuôi vợ con với Anh quả là một cực hình. Ngày xưa chỉ cần xách cái lưỡi và bộ gió lãng tử giang hồ đi vòng vòng lả lướt, dụ dỗ mấy nàng ngây thơ hưởng thụ cuộc đời - Cóc nuôi ai, mắc mớ gì đổ mồ hôi nhiều cho mệt xác. Bây giờ Anh vừa hát ru con, vừa ngậm ngùi cay đắng, thấm thía số phận bọt bèo của đấng nam nhi “vai năm tấc rộng, thân mười thước cao” - Cái gông trên cổ sao mà nặng vậy không biết, muốn gỡ ra ư? Dễ gì đủ sức - Cảm thấy ấm ức nhưng bị chèn vô kẹt, không cục cựa được nên chất giọng ca sĩ của Anh thấm đẫm những nghẹn ngào, u uất. Nhờ vậy thằng nhỏ chỉ cần dòm cái miệng nhóp nhép của Anh là chảy ke ngay.

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2011

LEM - 38 - CHỊ HAI HỈ

Không phải tự nhiên chị hai cuốn gói theo trai dễ dàng, cuộc đời bất ngờ phải rẽ sang hướng khác, từ bỏ tất cả chỉ vì GẠO ĐÃ NẤU THÀNH CƠM.
Hai người hoạt động bí mật quỷ không hay thần không biết, chị ngụp lặn trong biển tình mênh mông, say sưa hớp lấy từng hơi ái tình, mặc xác thân mình bập bềnh về đâu thì về, ra sao thì ra. Con tim chị không ngừng run rẩy, nhảy nhót trên những nấc thang trong lâu đài tình ái với bao cảm xúc lạ lùng và cho nó tự do leo cao mút chỉ. Tâm hồn thì chỏng ngược, móc lủng lẳng trên mặt trăng thả trôi cùng gió trời, mê man dõi theo ánh sáng lấp lánh của dãy ngân hà vô tận mà tưởng đang hiện diện chốn thiên đường. Chị khoan khoái, mê đắm trong cảm giác mới lạ vừa PHÁT HIỆN VÀ... MIỆT MÀI PHÁT HIỆN TIẾP, TIẾP,... TIẾP NỮA KHÔNG NGỪNG NGHỈ. Riêng HIỆP thì vừa hướng dẫn chị PHÁT HIỆN, vừa nấu... nồi cơm tình từ hồi nào, đến khi cơm chín ngay trong bụng, bốc hơi nghi ngút thì chị mới hay và tá hỏa tam tinh. Chị ngờ nghệch, ngơ ngác rồi hoảng loạn, rối ren rồi sợ hãi, cứ kêu trời ơi đất hỡi và hỏi thế gian tại sao, tình là gì? Nhưng chẳng ma nào thèm trả lời. Cái lưỡi HIỆP khi đó cuốn lại núp trong cổ họng án binh bất động.
- Ai cũng dại khờ khi yêu Lem à. Chị trầm tư.
- Thật vậy sao Chị? Lem giả điên ra vẻ ngây ngô, thật ra nếu ngày xưa xáp lá cà được với người ta thì Lem... tèm lem chắc còn hơn chị. Tuy nhiên Lem thắc mắc lắm, có ngu cũng biết giữa thật và mộng là một trời một vực.

Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

LEM - 37 - CHỊ HAI HỈ

À! Thì ra là vậy, NÓ đây rồi...
Tác giả của bài tình ca trốn chui trốn nhủi với người đẹp và là ông già tía của nhân vật mới - sắp ra lò, đang nằm trong bụng của chị là đây sao trời? Một thằng cha xấu ve kêu! Xấu nghĩa đen lẫn nghĩa bóng - hết nói nổi!
Chả vừa già, vừa xấu, vừa nghèo, lại vừa có 2, 3 đứa con ở rải rác 2, 3 chỗ mới chết! Hỉ ơi là Hỉ, tiêu Hỉ rồi. Tháng ngày dài sắp tới sẽ không là HOAN HỈ nữa mà chắc Hỉ MŨI rột rẹt suốt đời vì khóc thương thân tiếc phận. Chị ơi! Thằng cha ấy dùng món võ công gian manh tà đạo nào mà chị hồn xiêu phách tán rồi chả hốt nhanh, hốt gọn, hốt lẹ làng biến bụng chị thành cái hột vịt lộn úp mề lặc lè vậy hả?
Chả lùn lùn, tròn tròn, đen đen, móm móm, theo lời chị tự thú và qua quá trình theo dõi, tìm tòi muốn phờ của Lem, thì vỡ lẽ: Chả chẳng có quái gì làm tài sản, không tài cán nghề nghiệp nào ngoài... cái lưỡi. Cái lưỡi lợi hại ấy đã đánh bại nhiều đối thủ tầm cỡ và liếm láp biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ ngây thơ. Nhờ vào mấy tấc lưỡi đó, chả đã sản xuất rồi bỏ rơi bỏ rớt tới 3 đứa con nít mà không tốn lấy một xu cấp dưỡng nào. Sau nầy khi vui chị công nhận luôn - cái lưỡi ấy là hàng độc của chả, có thể dụ được mấy con trùn dưới đất lên phơi nắng, kiến trong hang cũng lũ lượt bò ra xếp hàng nghe lệnh, cái lưỡi biết uốn bảy... trăm lần một phút ấy không ru ngủ như người ta thường làm, mà là đánh thức người ta dậy mới ghê, Hà Bá dưới sông phải trồi lên song ca với chả nói chi là chị. Chị cười cười có vẻ thẹn thùng khi biện bạch cho mình như vậy - Lem chắc chắn với cái lưỡi đó, chả còn làm nhiều chuyện li kì rùng rợn khác mà chị dấu không kể chi tiết cho Lem nghe, nhìn ánh mắt lấp lánh tà tâm của chị, Lem nghi lắm.