Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

RỚT

 
Mặt trời làm rớt màu xanh
Mặt trăng làm rớt mong manh ánh vàng
Đêm đen sương rớt mơ màng
Mây lang thang rớt vỡ tan giọt sầu

Cây buồn rớt lá nát nhầu
Hoa buông rớt cánh nhụy rầu vấn vương
Chân đi rớt lại con đường
Khép mi rớt xuống vô thường long lanh

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

LEM - 32

Khi những tia nắng cuối cùng tắt hẳn, bóng tối dần dần chiếm lấy không gian và bao trùm lên tất cả thì Lem biết rằng nó sắp được chúi nhủi xuống chiếc giường quen thuộc và làm một giấc đến sáng.
Nhưng hôm nay Lem không thể nào. Nó cố nhắm mắt và tưởng tượng đủ thứ tốt đẹp, hão huyền nhất trên đời để tự ru ngủ mình. Lem đếm, Lem Nam mô a di đà... nhưng bóng đêm vẫn hả hê cười hoài với nó.
Lem không thể đi vào mộng mị dễ dàng như mọi hôm vì đang bận tiêu hóa một món vô cùng khó nuốt mà Minh đã tặng nó chiều nay.
Chiến trường CAM-PU-CHIA.
- Ôi Trời Trời! Thật sao?
- Ừ!
- Nguy hiểm lắm, không còn cách nào sao?
- Không.
- Bao giờ?
- Ngày mai.
- NGÀY MAI À? ĐỒ QUỶ DỊCH, SAO GIỜ NẦY MỚI NÓI. Lem la làng.
- Ừ! Ngày mai.
- Sao không nói sớm. Lem xìu xuống như hết hơi.
- Khó nói!
- Ô! Làm sao giờ đây hả? Lem bối rối vì quá bất ngờ.

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

LEM - 31

- Tìm không ra thì thôi biết làm sao. Kệ bả đi! Lớn rồi, thân ai nấy lo, khôn nhờ dại chịu. Chị Ba Nộ ra lịnh tạm ngưng chiến dịch truy lùng.
- Vậy còn Ba thì sao? Ba tức ói máu chứ hỏng phải thường đâu nha.
- Để tao lo. Lo việc của mầy đi.
Giọng điệu dứt khoát ghê! Lem có Bà chị thiệt đáng đồng tiền bát gạo. Lúc nầy ngoài việc chưa kiếm ra tiền thì tất cả mọi sự rắc rối trên đời đối với bả là chuyện nhỏ, là đồ bỏ. Với cái đầu sáng suốt thông minh lanh lợi và uy tín của 3 tấm vách dán bít giấy khen nên lời chị phát ra như khuôn vàng thước ngọc, khó khăn gì cũng sẽ êm ru đầu xuôi đuôi lọt. Lem tin Ba sẽ không hoảng hồn hoảng vía với lá thư chị Hai, có thể nghe chị Ba khua môi múa mỏ xong Ba còn mừng vui hồ hởi không chừng - Ôi! Con gái lớn mình giỏi ghê, có chí tự lập đáng khen.
Ba rất hãnh diện về chị Ba và luôn hướng tới tương lai tươi sáng - Nó không làm BÀ nầy cũng làm ÔNG nọ. Không Bác Sĩ cũng Luật Sư. Lúc ấy nghe vậy Má cự liền - Không à! Tui không thích Luật Sư... gặm giấy chứ lấy gì ăn, nhà nầy có con Lem hay cãi là bực lắm rồi. Điều nầy thì Má sai bét, nếu còn sống thì sau nầy Má sẽ vô vàn hối hận với phát biểu của mình - Chỉ với 1 cái lưỡi và mớ nước bọt phun vèo vèo, mấy Ông ấy thay đổi biết bao vận mệnh con người và... hái tiền cũng hỏng thua ai. Thật ra với Lem BẰNG CẤP nào nó cũng chẳng bận tâm, thiên hạ có người không một chữ lận lưng cũng hốt của ào ào, sống phây phây. Ngấm ngầm hi vọng sẽ luồn lách trà trộn vào đội hình “không thầy mầy vẫn làm giàu” hay sao mà đi học nó chuyên môn không thuộc bài. Chắc vậy!

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

LEM - 30

Cái vụ nầy thiệt là nhức đầu.
ỪA! Mà sao không nhức đầu cho được, BỎ THÌ VƯƠNG, THƯƠNG THÌ TỘI... nhảy xuống sông không biết lội chỉ có ngủm. Bao nhiêu mơ mộng ra sức chất chứa trong tim, trong óc bấy lâu thành công cóc, toàn bộ tình cảm của Lem xì ra thành khói theo lỗ tai bay lên trời nên nó bỗng xuôi xị xuôi lơ nhẹ hều.
Lần đầu mới bước ra mép sa trường yêu đương, chưa đi bước nào vào vòng trong, chưa múa đường quyền nào, chưa thi thố được miếng võ nào lại phải dội ngược trở ra hỏi ai không uất ức.
Tại sao lại là bà ba Nộ nhà nó chứ? Không thể nào có sự cạnh tranh công bằng ở đây. Lem làm sao BẤT CHẤP THỦ ĐOẠN... tàn độc ĐỂ ĐẠT MỤC ĐÍCH. Hai chị em ruột vì một người dưng nước lã đi đến huynh đệ tương tàn thì ăn nói sao với Ba, với bà con cô bác hàng xóm láng giềng, nếu Má hỏi tội thì Lem bí đường trả lời.
Nếu Lem có mang tiếng là tội nhân thiên cổ, tiểu nhân bỉ ổi, bất nhân bất nghĩa nhất trên đời mà chiếm được CHÀNG thì nó cũng... liều. Nếm mùi vị chiến thắng trong tình yêu một lần cho biết rồi ra sao thì ra. Xem ra tâm địa nó đâu thua gì mấy con yêu nhền nhện trong TÂY DU KÍ. Nhưng ngốc đến đâu Lem cũng dư sức biết thực lực nội công bản thân mình. Và nhờ vậy nên được Minh khen  Thông Minh bất đắc dĩ, biết tự lượng sức mình.
Nếu so sánh từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, nhìn ngang nhìn ngửa, nhìn ngược nhìn xuôi, nhìn lui nhìn tới và mổ xẻ tâm sinh lý - Chủ quan khách quan. Thực tế - quá khứ, hiện tại, tương lai thì Lem làm gì có CỬA để nhúc nhích cục kịch chứ đừng nói là MỞ ra.

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011

LEM - 29

Hôm nay Lem bực bội, trong lòng bứt rứt, nó muốn đá ghế, xô giường, đập vách nhưng xung quanh, hình như mọi thứ đã... phát khùng trước nó rồi. Trong nhà nhìn cái gì cũng thấy mất trật tự, lăn lóc tứ tung. Tập vở, đồ đạc bừa bãi lộn xộn như vừa trải qua một trận giao tranh khốc liệt. Mớ chén bát dơ bẩn hôm qua nhét vô góc nhà một đống, cả bầy gián đang run rẩy đôi râu, khoái chí mò mẫm thưởng thức hơi thức ăn còn sót lại. Gối mền đầy ke loang lổ nằm chỏng chơ... DƯỚI gầm giường - chỗ của nó là ở TRÊN, sao lại chui vô đó chi không biết? Cái mùng quý báu hiếm hoi cả chục miếng vá đủ màu thì ung dung nằm dưới bếp - bộ mấy thằng quỷ nhỏ định mời lũ chuột đói gặm đỡ, thay khoai hay sao?
Mấy hôm nay gạo đã hết, chỉ có mấy CỦ ANH HÙNG lót lòng. Mùa vừa rồi bão lũ kéo dài, rầy nâu tung hoành nên lúa thất thê thảm, gặt xong toàn lép là lép. Mưa liên tục không hé sợi nắng nào, lúa không phơi được, ẩm ướt muốn nảy mầm. Ba trải đều ra khắp nhà hong khô bằng... không khí, dùng đôi chân tới lui, xốc trở liên tục, gặp cảnh nhà dột cột xiêu - Hứng chỗ nầy, nước lọt chỗ kia, gạo trong nhà không còn một hột nhưng lúa không thể quạt, không thể chà. Ba lo lắng, nôn nóng đứng ngồi không yên - Tụi nhỏ đói sao chịu nổi? Nước ở đâu trên đó mà trút xuống hoài, lúa không khô làm sao chà? Kì nầy chà không biết được bao nhiêu gạo, đủ ăn không? Gạo lại xấu khó nuốt. Ba than vắn thở dài.
Ông trời khóc thương ai mà đổ nước mắt tầm tã, ủ ê suốt cả tháng trời. Sáng sớm vài tia nắng yếu ớt le lói gượng cười rồi tắt ngúm. Mây đen kéo tới ùn ùn mặc cho Lem cần khấn lia lịa. Ba làm không ra cơm thì Lem cũng chẳng kiếm được mấy xu, khách khứa ngại đi lại nếu thật không cần thiết. Đợt nầy không khéo Lem phải tiếp tế lương thực cho Ba, chở củi về rừng, thiệt là ngược đời. Ba sẽ héo queo vì lo buồn.

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2011

LEM - 28

- Lem à! Dạo nầy thấy bà khác lắm đó.
- Khác chỗ nào?
- Chỗ nào cũng khác, từ trên xuống dưới.
- Đẹp phải không? Lem cười mỉm chi.
- Còn xa lắm mới xài chữ đó, bà là vua tưởng tượng. Đừng có ham. Cái môi dưới Minh trề ngược.
- Vậy khác giống gì?
- Vẹo quá chứ gì, coi hỏng được. Cái đầu khét nắng của nó lắc lắc kết hợp với cái mỏ, nhìn thấy ưa hỏng nổi.
Thằng quỷ nầy có lộn không đây, bồ của nó ẽo à ẽo ợt, bày đặt phê bình chê bai người khác.
- Vẹo cỡ Mộng Dừa hong?
- So vậy đâu được, người ta sinh ra đã thế, còn mình đột biến - khác xa.
- Mốc xì! Cũng từ khỉ mà ra.
Học thuyết Đac-Uyn Lem vừa "hấp thụ" nói rõ ràng như thế. Tất cả đều là những con khỉ cao cấp, sau một quá trình sàng qua lọc lại dài sọc mà thành con người... lộn xộn ngày nay. Nhưng làm khỉ coi bộ sướng, con nào cũng như con nấy, không cà nanh: xấu đẹp, giàu nghèo, sang hèn, cao thấp, không tô vẽ thêm thắt đủ thứ: Quần áo, cao lương mĩ vị, nhà cao cửa rộng tiện nghi hiện đại... v.v - mệt xác thêm, rắc rối thêm chứ ích gì. Đâu có yên, còn đánh giết nhau vỡ đầu sứt trán để giành giật, đua chen. Làm khỉ không phải đi chợ hay quán xá tốn tiền, ngoài mấy món ăn chay bất cần nấu nướng, chúng chỉ việc chơi đùa nhảy nhót, rảnh thì bắt chí cho nhau - khỏe re. Làm người hay làm khỉ thì chỉ một trận cuồng phong, sóng thần là quét sạch ráo trọi, hay ho gì? Lem gân cổ thao thao bất tuyệt.

Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011

CON BÒ BIẾN HÌNH


Tui là một con Bò
Tui có cái lưỡi Bò
Ừ! Bò dĩ nhiên là có lưỡi, nói chuyện nghe khùng làm sao!
Không à nha! Cái lưỡi của tui nó dài thiệt là dài.
Nó dài đến nỗi tui muốn dùng nó quét sạch biển đông nhà bạn. Giỡn chơi hoài!
Đừng nói tui tham vọng, không những tham vọng không thôi tui còn vọng động, hí lộng quỷ thần, lộng giả thành chân, lộng hành bốn phương tám hướng. Nhưng nói thiệt: Ai làm gì được tui nào?
Và vì tui không là một con bò tầm thường, tui là một con bò đột biến gen nên tui không có ngu và lại biết biến hình.
Tại sao tui không ngu?
Tui uống toàn sữa bột melamine, ăn gạo carmium, nuốt lũ lợn có clenbuterol, thêm phát sáng nên óc xịt ra nhiều ý tưởng, không những vậy điểm tâm bằng bánh bao nhôm, giải nhiệt với giá đỗ solium nitrit và tráng miệng bằng đậu đũa ướp isocarbophos.
Ôi tui dùng toàn những thứ đặc biệt độc đáo lợi hại, người bình thường toi mạng, riêng tui mạnh khỏe to lớn và hỏi sao tui không bành trướng thế nầy.
Ơn trời tui có những người bạn.

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2011

ĐẾM

 
Tôi thử đếm thời gian
Nhưng mọi người lại bảo
Làm một việc tào lao
Rảnh nên cứ nghêu ngao
Thiệt không ra làm sao.

Tôi thử đếm người tình
Mười ngón tay xòe rộng
Giữa lòng tay mênh mông
Có có hay không không?
Ồ! Sao chửi tôi ngông?