Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Lem - 56 - Ái lên voi

Trước khi lòi ra trên cõi đời, có ai biết trước mình hiện diện ở cái xó xỉn nào, sẽ là khố rách áo ôm, cao sang quyền quý hay trung lưu nhàn hạ? Rồi khi oe oe khóc rùm trong bệnh viện phụ sản hoặc cái trạm y tế xã lụp xụp nào đó, đặt đít xuống miếng vải rách tả tơi hay cái mền nhung mềm mại, chắc gì ai biết mai nầy mình sẽ ra sao ngày sau.
Chị em Lem lần lượt xuất hiện mang một lí lịch đầy “hoàn cảnh” sụt sùi của bần cố nông, điều nầy khiến lòng tự trọng dù bé tí hay bự chảng của tụi nó cũng bị chụp lên đầu miếng vải rách mặc cảm tự ti dù bản tính ngông nghênh ngang tàng chúng không hề mong muốn. Nhưng ngạc nhiên sao - Ông Trời vô tư phóng khoáng ban tặng thằng con trai như Ái một đống đường nét sắc sảo trong khi đó không ngó ngàng gì tới Lem - một đứa con gái rất cần, rất cần những món đó. Điều nầy khiến Lem uất ức triền miên, thua chị còn lại kém em, bởi vậy nó luôn miệng than trời trách đất và giận luôn ông thổ địa. Lem nghe mòn lỗ nhĩ câu “Đẹp trai không bằng nói dai, nói dai không bằng chai mặt”, vậy thì thằng đực rựa Ái cóc cần nhan sắc vẫn làm nên đại sự như thường và đàn bà con gái như Lem đeo cái mặt dày để làm gì không biết? Ôi! Chắc Bề Trên lộn tiệm lỡ tay không giao trúng địa chỉ chứ ai nỡ bất công đến thế!
Ái không những có bề nổi bóng bẩy mà còn... mặt chai mày đá nữa mới nguy hiểm. Thật đáng thương cho mấy đứa con gái lỡ đụng độ, đụng mắt, đụng tay, đụng chân với nó. Dù thân thế tệ hệ nhưng sở hữu ngoại hình lý tưởng lạ mắt nên sức công phá tình cảm của Ái rất dữ dội, và khi nó bợ thêm một trái mìn lớn bành ki là nàng tiểu thư xinh đẹp con nhà quyền quý thì 2 đứa đã khiến tình trường nổ tanh bành - tan nát biết bao trái tim, tan chảy đầm đìa biết bao nước mắt, dùi dập biết bao hi vọng của những tâm hồn thổn thức si mê. Tụi giống đực thì tiếc hùi hụi mớ của hồi môn lấp lánh mời gọi của nàng, tụi giống cái thì tiếc đùi đụi thân thể cường tráng hấp dẫn và ánh mắt lung linh đưa đẩy của chàng.

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

MƯA ƠI SAO CỨ MƯA HOÀI - MƯA CHO THÚI HẾT ĐẤT ĐAI HẢ TRỜI!


Trên cao rã rít điệp khúc buồn
Khóc thương nhân thế nước mắt tuôn
Màn buông trắng xoá nhoà sợi nắng
Lạnh lùng run rẩy cả tiếng chuông

Cớ sao bão tố tới luôn luôn
Để chúng tôi đây mãi cuống cuồng
Vòng xoay tiền bạc đà nhức óc
Mưa gió còn thêm lắc cái xuồng....
(Chúng ta cùng trên một xuồng mà)

NGHE BÀI HUẾ XƯA GIAO LINH HÁT XEM SAO CÁC BẠN NHÉ!