Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Lem - 67 - Tham - Quá khứ trở về

Thời gian!
Mầy ác lắm.
Mầy thổi bay tuổi xuân của chúng tao nhanh tàn khốc, ép uổng chúng tao nhận những vết nhăn nám bèo nhèo tuổi già, mầy chực chờ đem đến biết bao đột ngột bất ngờ, cây kim đồng hồ nhúc nhích tích tắc khiến chúng tao lo lắng dòm chừng lẩm bẩm thở dài - sinh lão bệnh tử - bao giờ xuống lỗ?
Nhưng mầy cũng rất tốt.
Mầy dần chữa lành những vết thương, cất dùm những kí ức đáng ghét, giữ gìn những kỉ niệm vui buồn, xoá nhoà những ánh mắt hung dữ, thổi bay những tiếng chửi rủa gầm gừ, giúp quên tất tần tật nhưng cũng làm da diết nhớ - Thời gian - Nhờ mầy, những ngày ảm đạm buồn bã từ từ trôi qua. Thời gian cũng đã làm cho trắng nhách mái đầu Tham sau một năm nghỉ dưỡng trong chuồng...
- Ra ngoài cảm giác sao cưng?
- Dễ chịu, thoải mái, thông thoáng, mát mẻ, thơm tho, tỉnh táo. Nó cười buồn, đôi mắt lấp lánh hướng lên cái sở thú trên trời.
- Vậy thì tốt. Thấy vẻ tỉnh rụi của nó Lem mừng.
Mần lại thôi! Từ sự nghiệp đến gia đình, mần lại từ đầu.