Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

Giặc đến chơi nhà

Tao đã nghỉ chơi mầy ra mấy chục năm rồi.
Mầy tới nhà tao làm chi.
Mầy là một thằng tán tận lương tâm.
Mầy ăn xương uống máu nhà tao, bao nhiêu của cải trên trời dưới đất của tao mầy ăn cướp như thế nào mầy có nhớ? Mầy làm như tao khờ khạo.
Mầy vơ vét đến tận xương tủy bất kể.
Là giặc là thù hay là bạn mầy biết, tao biết, trời đất biết.
Chỉ có tiền là không biết.
Nhưng tao dự đoán mầy đang giãy chết đành đạch cùng giòng họ nhà mầy.
Mầy đang trên đường suy tàn kiệt quệ và chờ chết.
Cái cách ăn cướp vô nhân có trình độ của mầy lộ liễu quá.
Tao hận, tao thù mầy.
Mầy cả gan đến nhà tao chơi, mầy đừng hòng dụ dỗ ai nhe mậy.
NHƯNG

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2016

Má con cá lìm kìm lên tiếng

Con ơi là con, mầy tào lao quá đi.
Bây giờ hong lo lánh nạn ở đó mà trả thù với mượn thù.
Mầy chích được một thằng – để làm gì – hàng đống hàng đống kìa, mần sao chích hết. Cái kim của mầy mần đách gì được, nó mà quăng 1 lưới là họ hàng cả giòng đi tong, tao còn sống mấy lăm hơi nữa đâu. Làm ơn cho tao bình yên những ngày cuối cùng!
Hàng đống hàng đàng chết sắp lớp, VŨ KHÍ HÓA HỌC của tụi nó quá khủng khiếp đã tràn lan, ôi thật bẻ bàng, mau mau bơi ra xa thật xa con ơi.
Nhưng hỡi ơi!
Sức yếu thế cô, thấp cổ bé miệng ở đâu cho thoát?
Trên trời, mặt đất, dưới biển, cả ngoài đảo xa xôi đâu đâu cũng đầy kẻ thù nguy hiểm. Mạng người còn chưa thấy gì huống chi mạng cá chúng ta.
Cho nên
Mầy làm ơn câm họng cho má mầy nhờ!
Chúng ta lủi mau.
NHƯNG BƠI ĐƯỜNG NÀO ĐÂY HỠI TRỜI?????

Thứ Hai, 2 tháng 5, 2016

Tâm sự con cá lìm kìm

Tôi là một con cá lìm kìm biển, có cái mỏ dài thoòng nhọn hoắc.
Tôi vừa thoát chết trong một cuộc thảm sát kinh hoàng.
Bạn bè giống loài của tôi, từ trẻ tới già, mập tới ốm, đẹp tới xấu, to tới nhỏ, chồng chất lên nhau hả họng phơi thây - sình bụng, thúi rùm, chết chùm, vô duyên vô dùng.
Theo lẽ thường chúng tôi được trọng vọng lắm mà, từ giã cỏi đời trên những cái mâm đầy màu sắc cùng nhiều giống loài tuyệt đẹp khác với những mùi hương quyến rũ, tiếp theo nằm giữa 2 hàm răng bén nhọn của loài người mà phục vụ chúng sinh.
Đằng nầy, tự nhiên rũ xác trên bờ biển cát nóng thấy mụ nội.
Bao nhiêu sĩ diện và tự trọng bóc mùi bay theo gió.
Chết không kịp giảy, một cái chết vô nghĩa tức tửi.
Tôi hận tôi hận – và tôi sẽ trả thù.
Mấy hôm nay ai đó mà xuống biển LÀM CẢNH, có nhiều mùi rượu bia thịt thà là tôi chĩa.
Ai biểu không giúp chúng tôi, để ra nông nỗi nầy, giờ xuống biển quậy hoạn tắm rữa – TÌM ĐƯỢC GÌ TRONG ĐÓ HẢ MẤY CHA?
Tôi sẽ nhắm vào những điểm trọng yếu ĐẦY TÌNH CẢM mà chọt.
Nói trước khỏi mít lòng.
HẬN THÙ KHÔNG CÓ LỖI, LỖI Ở BẠN THÂN, SI NGHĨ CHO KĨ ĐI!