Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

LEM 70 - SÂN - NGÃ RẼ

Thằng em trời đánh!
Nó là thằng em mắc dịch tệ hại nhất của Lem.
Công danh sự nghiệp vẻ vang, có chút tiếng tăm, nhưng khi ra chiêu như một thằng điếm thúi. Nó là một thằng bất ngờ tạo bất ngờ bằng bất chấp.
Khởi đầu vất vả hơi mệt chút nhưng tất cả đều qua suôn sẻ, bằng phẳng an toàn, con đường Sân đi sáng sủa dễ dàng nhất so với 8 chị em như những toan tính mà nó chọn, những cách mà nó làm, với Lem, thúi hoắc chịu không nổi.
Những gì lọt vào tầm ngắm, nó bườn tới chớp - bắt - nắm - chụp, trây trét bất chấp dơ bẩn hư hao, dù vậy vẫn không quên xịt đầy người nước thơm, điểm tô toàn bông hoa cành lá che mắt che mũi thiên hạ. Sân cho rằng – chí trên đầu mình, mình ngứa mình gảy, còn lâu thằng nào biết và chẳng thằng nào con nào gảy dùm…
Cũng lạ, đời Sân toàn may mắn, hết lần nầy tới lần khác được quí nhân giúp đỡ, từng giai đoạn, luôn có một vị cứu tinh nào đó xúc nó, thẩy nó lên trên. May mắn gặp một người con gái, may mắn hơn khi gặp cha mẹ người đó, may mắn hơn nữa là có chút nội công, may mắn hơn nữa nữa là có chút thực tài, từ đó vút bay, như diều gặp gió sau khi gom đủ THIÊN THỜI ĐỊA LỢI NHÂN HÒA.
Đó là một tiểu thư xinh đẹp với đôi mắt tròn xoe ngây thơ, khóe miệng duyên dáng luôn hào phóng tặng đời những nụ cười hồn nhiên tươi tắn, như một tờ giấy trắng tinh đang chờ đợi những trang đời tốt đẹp.