Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

LÁ ME BAY


Con đường ngày ấy người xa
Lá me cuốn gió la đà rụng rơi
Xuyên mình tia nắng chơi vơi
Rót thêm ấm áp thay lời tiễn đưa

Chia tay lá đã về nguồn
Bỏ cành ở lại u buồn héo hon
Rồi mai mầm nhú xanh non
Khung trời rợp bóng nay còn nhớ xưa

 Ngày đi người hứa trở về
Thương yêu say đắm đam mê sẽ cùng
Lệ buồn như lá me bay
Bao mùa thay áo tháng ngày đợi mong

Một mình thơ thẩn đường mòn
Ân tình sao cứ cuốn tròn nhớ nhung
Xuân phai hạ rũ đông tàn
Thu buồn nhợt nhạt người đang nơi nào

Mỗi khi me rớt lá vàng
Chị tôi ngơ ngẩn hoang mang đếm sầu
Nhìn bao nhiêu lá rầu rầu
Người ơi sao nỡ bỏ câu chung tình.

2 nhận xét:

  1. Chà đọc thơ như thấy lại một khoảng trời dĩ vãng và những tiếc nuối...Nhưng 4 khỗ thơ cuối khi đọc lại liên tưởng đến bài Chị tôi.
    Cảm ơn tác giả đã cho đọc một bài thơ hay.

    Trả lờiXóa
  2. AK7: khi nói đến 2 từ Chị tôi thì ai cũng liên tưởng đến bài hát ấy.
    Chắc ai cũng có những dĩ vãng và tiếc nuối phải không Anh.
    Cám ơn Anh đã có lời nhận xét tốt.

    Trả lờiXóa