Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

VẬY LUÔN...

Nghe Triệu Hoàng gào thét với Ai nhé!

Sáng ra tỉnh giấc ngẩn ngơ
Mộng thường - tiếc nuối giấc mơ hoang đàng
Thả đời trong cõi lang thang
Tìm trong ảo ảnh huy hoàng đã qua

Trưa vàng rãi nắng ngàn xa
Bình thường - muôn sắc lá hoa cợt đùa
Lang thang mây sợ gió lùa
Vòng quanh cút bắt phân bua mặt trời

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

GIÁNG SINH


123tagged.Com



Giáng sinh ấm áp an lành

Hạnh phúc giấc ngủ bình yên

Nụ cười sẽ đến triền miên

Ngày mai sáng tươi vĩnh viễn

Sẽ mãi vui vẻ bên nhau các bạn nhé!


Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

LEM - 50 - CHỊ BA NỘ

Có chuyện vậy sao? Ôi! uổng ơi là uổng. Lem hít hà xít xoa tiếc nuối còn hơn cả Chị - Thế là hết, kể như đứt bóng - Vô phương cứu chữa.
Anh Ba không thích đàn bà con gái, đẹp như tiên hay hoang tàn như bà điên, học cao hiểu rộng hoặc dốt đặc cán mai với Anh đều cùng một giuộc - Không khoái là không khoái. Bây giờ phụ nữ với Anh là con zê rô to tổ bố.
Hốt được Chị, kiếm được đứa con trai nối dõi tông đường xong là Anh hết xí quách. Nhiệm vụ hoàn thành thì Anh bỗng dưng nguội ngắt nguội ngơ xụi lơ cán cuốc. Đổ thừa lực bất tòng tâm? Nhưng trước đó lực và tâm cùng đồng lòng làm nên chuyện, giờ trở mặt là sao? Người gì tàn nhẫn vô nhân đạo, tại thằng chả không thèm cố gắng đó thôi. Ngày xưa rủ rê gù quến người ta cho đã, hứa hẹn - đi chung một đường nhìn cùng một hướng - làm đám cưới rình rang rồi giờ tự mình ên bẻ lái rẽ ngang chỗ khác, đại lộ thênh thang không đi, chui vô hẻm núp lùm trong đó, mặc xác "chân chính" hay "chân sống", mặc xác bạn đường ra sao, chịu được ráng chịu, không chịu thì... làm gì được nhau? Nghĩ mà tức lộn ruột, Lem còn bốc khói xì hơi vì tức tối huống chi Chị. Bộ tưởng nhà giàu, học giỏi, đẹp trai, chai mặt, muốn làm gì làm sao trời?
Tự nhiên bây giờ chả nói thích đàn ông mà không thích đàn bà? người nầy chơi gì kì. Vậy kiếm vợ làm chi? Định bỏ người ta vô kho cho mốc meo hết kiếp sao? Đúng là đồ bác sĩ ba trợn. Ngang ngược thay lòng đổi dạ kiểu nầy có ngày chúng quánh phù mỏ. Lem phùng mang trợn mắt chửi bới hăm he mẻ răng khi nghe Chị mình bật mí thâm cung bí sử.

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

SỰ THƯỜNG VẬY THÔI!

Khi thì vui long trời lở đất
Lúc lại rầu buồn ngất buồn ngây
Làm người không giống làm cây
Làm người không giống làm mây la đà


Khi thì bao mến thương thân ái
Lúc vùng vằng ghét đắng ghét cay
Lời người như gió thoảng bay
Lời người cong quẹo thẳng ngay sự thường

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

LEM - 49 - CHỊ BA NỘ

Lem gọi vụ án của chị Ba là vụ án “CON VE SẦU”
Vì năm nầy sang năm khác chị rỉ rả triền miên bài “rầu rĩ râu ria ra rậm rạp, rờ râu râu rụng rờ rún rún rung rinh” - May là không có râu, nếu không cứ rờ rẫm sờ sẫm miết chắc thành thái giám hồi nào không hay. Nghe 2 chữ “thái giám” Chị đùng đùng nổi cơn thịnh nộ lãng nhách.
Đuổi theo CON VE SẦU nầy từ năm nầy sang năm khác, bám theo những cảm xúc chằng chịt rối ren đan xen nhiều mối của bà chằn đó Lem mệt muốn đứt hơi, cái giọng điệu “sầu thương vương bụi mía lau, gặm hoài gặm mãi nhưng sao vẫn còn” của bả chán muốn chết, 2 câu đó là Lem sáng tác mừng lần thăm nhà thứ 1 chục chẵn của Chị.
Bị bả dắt, Lem lầm lũi theo an ủi đến nỗi nó quên luôn nhiệm vụ quan trọng với bản thân là - Tìm người “nâng khăn sửa bóp”. Yên tâm, nó đã tuyên bố, có ế chồng thì bả lãnh đủ khoảng đời sau của nó!
Sự tình kéo dài hết chịu được, tức quá nó quát:
- Có gì thì lôi ra chặt chém một lần cho xong, bất quá chết là cùng, dở dở ương ương như con cá sình. Bà không mệt nhưng tui mệt.
- Vô diên! Chuyện tao mắc mớ gì mầy mà mầy mệt. Xúi dại không hà.
- Thấy cái bản mặt ủ ê mưa dột của bà tui làm sao chịu nổi, mất hứng kiếm chồng. Tui cho bà biết, tui qua hỏi thằng chả làm cái gì mà chị tui ngày càng quắt quéo khô héo. Tui nói thiệt, để bà coi. Chuyến nầy nhất định xử đẹp.