Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

Lem 60 - Ố rối tình

Biết làm sao? Lỡ sinh ra có cái cốt cô hồn thì phải làm thằng cô hồn suốt đời.
Khi thằng cô hồn yêu, dù tình yêu đó cạn hay sâu, thực hay giả, ngọt hay mặn, cao hay thấp thì cuối cùng cũng rã bèm, cái thứ mà Lem cho là thiêng liêng quý giá hiếm có khó tìm thì với Ố là trò chơi bịt mắt bắt dê, Lem nhìn Ố rồi quơ đũa cả nắm: đàn ông giống như thằng mù với “cây gậy” dò đường – chọt lung tung – trúng ai thì trúng.
- Ý là bà nói tui đui, không tim, không não, ngu ngốc sống bằng “cái đó” chứ gì. Lầm to, thằng nầy nặng tình nhất thế giới...
- ... động vật. Lem nhanh nhẩu chen vô ăn cơm hớt.
- Vô diên, tui chưa thấy ai vô diên như bà. Kệ, bà nói tui sao cũng được miễn tui không phải khóc rống vì cô đơn.
Nói vậy thôi dù Ố có thay bồ nhưng thay tả nhưng đôi khi cũng đau đớn vật vã tự đối phó với chính mình. Nó hay than thở và hăm doạ:
- Cuộc đời phức tạp thật giả khó lường bà Lem ơi, bà làm ơn đừng iêu iếc gì hết cho mệt, cứ ngồi hay đứng cũng được, yên một chỗ cho nó lành. Không nội công như bà ra giang hồ bị nghiền nát như cám... heo.
Xời! Coi thường bà Chị nầy quá, còn lâu:
- Mầy đụng ai cũng hốt nên lắm mối tối nằm rên, thương thì phải chọn mặt gửi vàng, tao không thương thì thôi, chứ thương thì phải đúng đối tượng, đúng lúc đúng chỗ đúng địa chỉ, chung thuỷ suốt đời, không như mầy ăn tạp như heo. Giống nhau ghê 2 Chị em đều nghĩ nhiều tới heo.
- Bà cũng có vàng để gửi ha? Tỉnh lại đi, chưa tối mà mộng du thiệt là tội nghiệp.
- Mầy tội thì có, yêu đương tá lã mất thời giờ còn thân liệt danh bại hỏng làm nên trò trống gì có ngày gặp Bạch Cốt Tinh nó nhai không còn miếng xương. Lem đang xem tây du kí, Lem đang nhớ đến Đường Tăng.
- Bởi nói bà khùng mà bà không chịu, tui đâu rảnh mà đi thỉnh kinh, thịt tui đâu có thơm, ăn vào nó ngộ độc chắc luôn.
Không biết giữa Lem và Ố ai tội nghiệp hơn ai, nhưng dù Ố có bị bầm dập tang thương vì bị một đống người tình ngắt nhéo xài xể chửi bới ghen tuông nó vẫn lời chán. Người ta chỉ có vài ba cục nợ cũng đã mệt nhọc khó thở, đằng nầy nó lủ khủ ghệ gộc, nườm nượp kẻ tới người lui, nếm đủ thứ hùm bà lằn mùi vị cuộc sống, sướng cha đời.
Ố không dẽo lưỡi như Anh Hai, không hoành tráng quý tộc như Anh Ba, không có chí tiến thủ siêng năng như Ái, tiền tài danh vọng nó trớt quớt nhưng nó lại có hằng hà sa số bạn bè và người tình, nhiêu đó đã đủ để tiếp máu và tiếp thêm... hứng thú để nó sống hết cái kiếp khố rách áo ôm qua ngày đoạn tháng.
Nó nói:
- Tui đâu muốn, tụi nó cứ mò vô lấp nên tui phải ráp. Người ta có tình với mình thì mình phải đáp tạ cho có nghĩa mới đúng đạo làm người, với lại tình cảm đâu tốn tiền mua, muốn bao nhiêu nó phun ra bấy nhiêu. Suy nghĩ chi nhiều cho mệt óc.
- Thì ra mầy cũng có Ốc hả? Ốc đắng hay Ốc lát? Chỉ có Ốc đó mới không suy nghĩ.
- Thôi nghe, chửi tui hoài? thương tui hay ganh ví tui vậy? cho tui xả hơi vài bữa đi, về nhà nghe bà lải nhải hoài, mệt!
Hèn chi lâu lâu chạy về nhà nghỉ ngơi nạp năng lượng tiếp tục lấy trớn quậy tiếp. Nghĩ lại thấy nó cũng hay, xà quần với cái đống bùi nhùi, cứ thế làm tới, phây phây sống đều đều chơi. Lem thắc mắc:
- Bạn bè giang hồ của mầy cũng ba bốn cái trợn, chứa chấp cứu vớt mầy hoài mà không biết chán. Tao mà có đứa bạn trơ trẻn trụi như mầy thì tao đá văng xuống địa ngục từ đời kiếp nào.
Mục đích sống của Ố là cái gì? Lý tưởng của Ố là cái chi? Tương lai của Ố ra sao? Chị Hai, chị Ba chất vấn nó thường xuyên bằng bằng những câu hỏi nầy để cứu vớt đời trai của nó, mười lần như một đều nhận được 3 chữ - KỆ NÓ ĐI.
Nó cũng trả lời với Ba như vậy:
- KỆ NÓ ĐI Ba ơi.
- Nếu mầy không phải là con Ba thì Ba đâu mất hơi sức, kệ gì mà kệ, làm người thì phải cho ra con người, sống đàng hoàng tử tế, lêu têu hoài mai mốt già chết cóng đầu đường xó chợ.
- Ý Ba nói mầy hỏng phải con người mà là con gà trống  tối ngày theo bầy gà mái đó hiểu hong? Lem chêm vào.
- Ba đừng có lo, con của Ba bảo đảm khi già vẫn còn nguyên xi hỏng sứt mẻ miếng nào, còn có người nâng khăn sửa túi đàng hoàng.
- Lấy gì bảo đảm với Ba?
- Ừ, lấy gì bảo đảm? xạo thì có. Con nào khờ dại như vậy trên đời? Lem đổ xăng thêm.
- Thôi nhe, còn bà? lấy gì bảo đảm bà ngon hơn tui nói tui nghe.
Ừ – Trên đời nầy có thứ gì bào đảm đâu?
- Tao không bảo đảm gì hết nhưng nhưng ít ra chung quanh tao không khí tương đối an toàn - Lem chống chế.
- Không khí tương đối an toàn là không khí ra làm sao?
- Là không khí NÔ có cái cảnh lộn xộn mất trật tự.
- Không khí NÔ có cái cảnh lộn xộn mất trật tự là sao?
- Là không khí trong lành không ô uế.
- Không khí trong lành không ô uế là sao?
- Là không khí... cái đầu mầy. Mệt! Ba coi nó đó, lì như trâu.
Ba lắc đầu ngao ngán và “KỆ NÓ ĐI”, chỉ có nghĩ thế ba mới sống dai thêm chút nữa, lo lắng hoài thì đứt bóng sớm, may mắn là dần dần ba cũng thấy quen với cách mắc kê nô của Ố, thấy nó cứ phơi phới sống vui sống khoẻ ngày qua ngày nên KỆ NÓ ĐI.
Cuộc đời nầy đối với Ố đơn giản như đang giỡn, ăn gì cũng được, mặc gì cũng xong, chơi gì cũng thích, cái khỉ gió nào nó cũng mon men thử cho biết nhưng khi lủi đầu vô tình cảm rắc rối thì nó có lúc cũng bị sụp hầm, cũng bí lù bí lối bít chịt, cũng hết biết đường binh để gỡ rối tơ lòng. Hạ sách của Ố là – giương lỗ tai nghe chửi, uốn lưỡi để năn nỉ kết hợp với hành động hào hiệp thường thấy là đưa lưng ra hứng những cơn điên, thượng sách của nó là – TRỐN – Trốn được lúc nào hay lúc ấy, hên là Ố cái khung xương sườn rộng để đối phó với tai nạn xã hội - khi người ta yêu nó thì nó giơ ngực ra gom vào lòng, khi người ta căm thù thì nó giơ cái lưng ra chịu trận, thân thể con người được tạo hoá ban cho những lợi ích như thế mà không biết dùng thì uổng phí của trời.
Trong thâm tâm Lem có lúc háo hức mong được xả láng như Ố xem ra làm sao, như thế nào, mong Ố đem một chàng lãng tử xã hội đen nào đó về như đã hứa nhưng hình như nó quên mất hay giả vờ quên. Chắc Ố sợ Lem đâm ghiền cái không khí không an toàn, đặt sệt ô nhiễm lộn xộn mất trật tự rồi... biết đâu ngoi lên làm sư tỉ đầu trâu mặt ngựa? Bỡi vậy muốn hư hỏng cũng khó, phải có người đỡ đầu dẫn dắt, đâu phải khoái là được. Thôi thì cam phận, Lem đành dõi theo thằng em ngỗ ngược của mình trong sự hồi hộp thích thú.
“Sống mà lý trí quá cũng khô khan cằn cỗi, tình cảm nhiều thì sướt mướt bi luỵ khổ đời. Chuyện gì đã qua thì hãy quên, một câu nhịn chín câu lành, có dữ dằn thì cũng chỉ làm mặt cho có, mọi thứ trên đời dùng tình cảm luồn lách giải quyết thì đẹp cả đôi đường” – Ố nói nghe triết lí học quá chứ, nhưng luận điệu của Ố hình như có hơi hướm hèn hạ đối với một thằng giang hồ. “Nhát như con sò thì đừng có hò” Lem chọc tức Ố như thế mà nó vẫn tỉnh bơ quăng cục lơ.
- Bà biết là tên bay đạn lạc, tai bay vạ gió là gì hôn? Phải banh con mắt mà tránh, xung ba khía có ngày bỏ mạng.
Thì ra phải nhìn cao trông rộng, phân loại kẻ yếu người mạnh mà ra tay, cuối cùng ai cũng có cái lỗ tai thích lời ngon tiếng ngọt, cứ thế mà mình đổ vào ào ào, mất mốc xì gì mà tiếc. Đó là những phát biểu thâm thuý sâu sắc... xấu nhất và cũng là chân lí mang theo trong suốt cuộc hành trình làm người hèn kém của nó.
Chắc những suy nghĩ nghiêm túc ấy xịt ra khi Ố đang nhẩm tính có bao nhiêu... bà vợ và mấy đứa con rơi? Lem kết luận.
- Không bao giờ có chuyện đó xảy ra. Ố mạnh mẽ phủ nhận.
- Tại sao?
- Cuộc đời tui, tui chịu trách nhiệm, không để ai phải liên luỵ, có con mà không tạo được cái không gian sạch sẽ tốt đẹp cho nó thì thà cụt vốn tốt hơn.
- Vậy thì mầy bận tâm cái gì mà thành ông cụ non?
- Có một người, đẹp người, đẹp nết, thương tui quá tui rầu. Trời! Lem giật mình, thằng em mình bịnh nặng rồi.
Dóc tổ, Lãng òm? nó tưởng Lem khùng mà còn ngu sao mà khoác lác lạc đề như vậy.
- Lo kím cái bỏ vô bụng hỏng lo, lo tào lao, rảnh ghê, lâu lâu mầy về quăng lựu đạn hả, hù chị mầy hả.
- Thiệt mà, số tui sao ai gặp cũng khoái, dân bụi dân ngầu thì nói gì, tiểu thơ khuê các danh gia vọng tộc nó cũng nhào vô mới đáng suy nghĩ đó chứ.
- Chắc nhỏ đó mới ra viện.
- Khoẻ mạnh 100 phần trăm.
- Dụ dỗ người ta rồi còn đạo đức giả.
- Tự nguyện à, hỏng dụ bao giờ à.
- Vậy thì biến, có gì lăng xăng.
- Tới thì hỏng được, bỏ thì uổng, với lại tui cũng... mê mồi.
Thật ra có ai không tham lam, muốn rồi muốn nữa, nhưng liên quan tới mạng người không phải chơi.
- Nhưng tại sao chén kiểu lại gặp muỗng dừa.
- Tại ông trời ổng thử thách tui, ổng muốn tui làm người cao thượng nên cám dỗ thử lòng, lần nầy tiêu thiệt rồi.
- Lần trước tương tư mấy bà Chị kia cũng nói tiêu, lần nầy còn mạng đâu mà tiêu.
- Kì trước là tiêu điều, kì nầy tiêu tùng.
- Kệ mầy, cho mầy chết, để tao xem mầy chết kiểu nào.
Trong suy nghĩ của Lem - 1 là Ố bị chết chém, là gia đình người ta chém nó vì dụ dỗ con nhà lành; 2 là chết vì vỡ tim; 3 là chết vì tiếc - cầm lên rồi phải bỏ xuống.
Gì thì gì - chết... là cùng, và gì thì gì chết nào thì cũng là chết.

35 nhận xét:

  1. Ai mà chae phải một lần chết! Chết cho xứng đáng. Thằng Ố thế mà tài.
    Em vẫn có một số lỗi chính tả đấy em à!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em thiệt pó tay ví em luôn, cứ sai hoài khó dạy, nhưng em cũng cố lắm nhưng sao vẫn thế chứ. Cám ơn Anh nhắc nhở, em sẽ chú ý đến khi nào 10 điểm há.

      Xóa
  2. Woa, mấy tháng nay mới lại được đọc giọng văn tưng tửng của Ai.
    Hihi. Cái suy nghĩ của Lem ấy, thật đúng là Lem.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình è ạch mấy tháng nay, cám ơn Lộc vẫn còn nhớ tới Ai.

      Xóa
  3. ui ui... Bay giờ lại được TEM ĐẤT SÉT RÙI...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chi ơi! Em cám ơn đã nhớ qua thăm em, em tưởng chị quên em rùi chứ.

      Xóa
  4. Kệ nó đi bà ơi ! Bà hông có được ai yêu rồi ganh ty với nó làm gi cho mau già như quả cà ! Bữa nào tui dìa ,bà hái dâu cho tui an ,tui dắt dìa cho máy trự đẹp chai nha nha nha

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhớ nhe, tới chừng đó tiếc giữ lại là chít ví tui đó nhe!

      Xóa
    2. không mô ,nói là giữ lời mà ,tin tui đi !!!!!!!!!!!!!!!!{ tui còn kg tin tui nữa nè hehhehehe }

      Xóa
  5. má ơi còn sống và chơi blog hử? tui tưởng tiu mịa gồi, làm mất cha nó cái tem. haha

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cha nhabaokhongthe này dzô dziên xiên lục địa =))

      Xóa
    2. Khong thẻ kia - ông coi chừng có ngày ông tiu mịa mất cha nó cái ...gì gì đó của ông đó nha.

      Xóa
    3. Đọc lời của Nhông mừ Ai cười đau ruột, đúng là dzô dziên xiên quá khứ lun!

      Xóa
    4. dzô dziên đối diện thấy thương liền ! { cứu bồ cho nhà báo không thể và không bao giờ có thể } hihihihi

      Xóa
    5. cám ơn Trang Nguyễn, kể ra từ ngày tui bị lí nhã kỳ... cưa, 2 mụ khonggiongai và kynhongxanh ghét tui thấy ớn luôn à.

      Xóa
    6. Cưa kí gì của nhabao vậy? hèn chi sau nầy thấy sao sao sao.....í.

      Xóa
  6. Yên tâm đi, không lỗi lầm gì hết ( Về chính tả, chẳng qua là ký hiệu học thôi mà ) Nhưng phải dùng nhất quán sẽ tao phong cách riêng. Văn @ nhiều phá cách, chúc lem thành công!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh à, em cần học hỏi rất nhiều nhưng học bi nhiêu quên bí nhiêu, thiệt chán mớ đời.

      Xóa
  7. "khi người ta yêu nó thì nó giơ ngực ra gom vào lòng, khi người ta căm thù thì nó giơ cái lưng ra chịu trận, thân thể con người được tạo hoá ban cho những lợi ích như thế mà không biết dùng thì uổng phí của trời." Hì hì, hay đó Lem ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hay thiệt hả Chị? Cám ơn Chị lắm lắm. Mừng quá trời Chị ơi!

      Xóa
  8. Chị cứ cười mãi với hàng chữ in đậm của em... Quả là Ai của chị ! Dể thương .
    Ngày mới vui nhiều em nhé. Thương mến.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng hong Chị? nói nhỏ thôi kẻo phe kia xúm lại quánh mình à.

      Xóa
  9. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  10. Người mù có mỗi cây gậy để dò đường mà đi còn bị ví von vào việc... chọc lung tung... mọi chỗ... trúng đâu thì trúng... khổ cho những người mù quá ta!
    Ai ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chú ơi những người mù nếu đọc được chắc họ phang cây gậy vô con Lem cho nó bít lễ độ, dám ví von nghêu ngao, nhưng thật ra khó mừ kiếm được hình ảnh nào khác. Thôi thì đành tạ lỗi vậy, vái cho người mù lẫn đàn ông luôn chọt trúng chổ đúng nơi mình cần.

      Xóa
  11. hehe, cười hoài với những con chữ in đậm của cái đuôi chổng ngược. hehe

    Trả lờiXóa
  12. Chào Lem, chị lại sang thăm đây, rồi đọc bài đầy chất triết li (hì hì) của Ố, lại chờ Lem ^!!

    Trả lờiXóa
  13. anh ố vậy mà hay đó chị lem!
    hiiii!!

    Trả lờiXóa
  14. chị Ai ơi ! chị Ai ời !...
    bửa trưa mình đi cafe tám chị ưi.(lâu quá nhớ chị lắm lắm nè)..
    hiii

    Trả lờiXóa
  15. Ghé thăm bà . Bao nhiêu chiêu thức của đàn ông bà bóc hết rồi . Vui khỏe bà nha .

    Trả lờiXóa
  16. ô!
    Rối tình
    Tính rồi
    Để tối rình.
    Lần đầu sang thăm chị. Chúc chị vui.

    Trả lờiXóa