Nghe Triệu Hoàng gào
thét với Ai nhé!
Sáng ra tỉnh giấc ngẩn ngơ
Mộng thường - tiếc nuối giấc mơ hoang đàng
Thả đời trong cõi lang thang
Tìm trong ảo ảnh huy hoàng đã qua
Trưa vàng rãi nắng ngàn xa
Bình thường - muôn sắc lá hoa cợt đùa
Lang thang mây sợ gió lùa
Hơn thua rượt đuổi rối bời
Tầm thường - ăn uống, lỗ lời, có không
Chê khen, cao thấp, đếm đong
Sang hèn, đẹp xấu, thẳng cong, nhát liều
Đêm về đèn sáng phiêu diêu
Phi thường – xinh đẹp mĩ miều phương phi
Thanh cao quý phái uy nghi
Lời vàng ý ngọc rù rì gởi trao
Say sưa trầm bổng nôn nao
Bất thường – vang tiếng kêu gào lao xao
Nợ nần cũ mới nháo nhào
Tiền tình vây bủa lâu mau - hẹn, thề
Đêm đen trông mảnh trăng về
Vô thường - hư ảo bốn bề trống
không
Nỉ non giun dế não lòng
Cuối đường chỉ có mênh mông mịt mùng
Cuộc đời sóng gió bão bùng
Lạ thường là vẫn vô cùng đắm say
Tiền tài danh vọng rủi may
Hết cười lại khóc miệt mài ghét thương
Một ngày có mấy cái thường
Sáng trưa chiều tối thường thường vậy
luôn...HÌ!