Thứ Năm, 24 tháng 2, 2011

CHIỀU




Chiều nghiêng rơi giọt nắng buồn
Bên hồ hoa liễu rũ buông cúi nhìn
Gợn sầu mặt nước hỏi mình
Vì sao cánh thắm làm thinh thở dài

Hoàng hôn tím ngắt miệt mài
Níu ngày chưa tắt lạc loài gió ơi
Buông lơi một ánh mắt chờ
Buông lơi một tiếng hững hờ giá băng

Ngày qua tháng lại ngỡ ngàng
Bao nhiêu đong đếm mênh mang nỗi niềm
Nụ cười tô điễm bờ môi
Sương rơi lóng lánh hàng mi thẫn thờ

Trời mờ hay bóng tôi mờ
Chìm dần lạnh giá thờ ơ bẽ bàng
Xòe tay đón chút muộn màng
Nhưng sao có chiếc lá vàng lại rơi

1 nhận xét: