Chị Hai xuất hiện!
Chị về bất ngờ giống như lúc chị biến mất, Lem há hốc miệng, trân trối ngạc nhiên nhìn mãi, một người xa lạ từ trên trời rơi xuống ngồi đó thẫn thờ, lúng túng. Chị bảo thăm Ba nhưng không dám về quê gặp Ba. Xác định đúng là chị Hai Hỉ của mình, mừng mừng tủi tủi Lem cười chảy cả nước mắt nước mũi. Hôm ấy chị ở chơi với các em và tâm sự với Lem suốt một ngày với cái bụng... chành bành.
Phải chi chị đem NGUYÊN XI hình hài vóc dáng lúc trước về thì Lem vui biết mấy, đằng nầy mọi thứ của chị thay đổi lộn xà ngầu khiến Lem soi mói dòm lom lom thật sát vào vẫn không tin những gì cặp mắt mình vừa chiêm ngưỡng. Sắc đẹp chim sa cá lặn thừa kế của Ba, cả nhà chỉ một mình chị hốt trọn bây giờ tèm lem tuốt luốt không thể tưởng, làm sao không ngỡ ngàng khi thần tượng từ nhỏ tới lớn của mình thê thảm như vậy. Do đâu? Tại Ai? Do cái bụng bự chăng? Tại thằng cha mắc dịch mà chị đã xách đít đi theo sao? Trời ơi ngó xuống mà coi! Thiệt tức chết được. Nhan sắc đó Lem ngày đêm ao ước khẩn cầu chỉ hưởng xái chút đỉnh thôi nhưng không có, còn chị gom đủ từ đầu tới chân lại không biết giữ gìn - Người gì đâu xài đồ hư hao thấy sợ, phá hoại một cách nhẫn tâm không chút thương hoa tiếc ngọc.
Làn da trắng hồng giờ xanh xao vàng vọt, đôi mắt mệt mỏi rũ rượi với hai hàng mi nặng nề. Gương mặt bầu bĩnh ngày nào giờ hốc hác tóp teo, đôi môi mộng đỏ khi xưa sao khốc khô nứt nẻ, mái tóc mượt mà óng ả vì đâu lại xơ xác cứng đơ. Bộ Chị đói ăn khát uống hay sao mà tàn tạ thê thảm. Lem muốn tìm thằng cha đó đè đầu đập một trận cho hả lòng hả dạ, lén lút vụng trộm đem mĩ nhân đi để vùi hoa dập liễu tơi tả vậy mà coi được? Đồ vô nhân đạo!