Thứ Ba, 12 tháng 7, 2011
BIỂN TÌNH
Mênh mông Biển
chiều nay nổi cơn giận dữ
Ngọn sóng hung hăng húc đầu vào mõm đá lạnh lùng
Chúng sùi bọt, hất tung tóe những chùm hoa trắng xóa ngây ngô
Chúng hung tợn, muốn nghiền nát bờ cát dài hiền lành và những chiếc thuyền tội nghiệp
Chúng lộn nhào, cuốn những hạt pha lê nhỏ nhoi bơ vơ đang ngạc nhiên hoảng hốt vào lòng đại dương sâu thẳm.
Mới đây thôi
sáng nầy còn rất dịu dàng
Hiền lành lăn tăn cợt đùa cùng gió ngàn vi vu phơi phới
Ôm mây trời ve vuốt mơn man, thì thầm vào tai những lời nồng nàn say đắm êm đềm mê mẩn
Âu yếm hôn cánh hải âu chao nghiêng lượn lờ nghịch nước, làm chúng khúc khích cười và hát bài tình ca vô tận
Lòng biển bao la, thương yêu dâng trào, tha thiết trao tặng, không tiếc nuối hay nghĩ suy tính toán có không, mất còn.
Biển ơi Biển!
Sao bất ngờ đổi thay thay đổi?
Ngọt ngào rồi đau đớn
Hạnh phúc và đắng cay chỉ trong phút chốc
Nhưng dù vui hay buồn
Sự thật luôn luôn
Biển vẫn giấu mặt trời vào tim
lúc cuối ngày...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Entry này "sóng" mà rất dễ thương.
Trả lờiXóaMình rất yêu biển, cảm ơn bạn, entry này rất hay:)
Trả lờiXóaMía chờ tiếp xem truyện của Lem :)
Trả lờiXóaO XUÂN : Cám ơn O XUÂN nghe, " sóng" mừ có chóng mặt hong zậy?...hihihi...
Trả lờiXóaDOREMON: LÀM SAO KHÔNG YÊU BIỂN CHO ĐƯỢC HÁ BẠN. NÓ CHO MÌNH NHIỀU ĐỒ ĂN QUÁ MỪ! CẢM ƠN BẠN ĐÃ THĂM!
Trả lờiXóaMÍA ƠI! CÁM ƠN BẠN ĐÃ CHỜ LEM, NHƯNG SAO MÌNH KHÔNG QUA ĐƯỢC NHÀ BẠN ĐƯỢC ZẬY TA?
Trả lờiXóa