Có ai đó đã một lần nghẹn họng
Giống như tôi đang bị lúc bây giờ
Lưỡi co thắt trôi tuột vào trong cổ
Lời chưa ra nghẹn đắng kẹt nóc hàm
Tôi câm nín quẹt bôi hai dòng lệ
Ngóng phương đông tìm chút ánh tương lai
Nhưng bão giông mù mịt lấn ban mai
Tôi ghê gớm những gì mình trông thấy
Tôi thất kinh tởm lợm những điều nghe
Tôi hoang mang lo sợ những máu me
Tôi nhút nhát nhìn hoang tàn chết chóc
Ngôi nhà nhỏ bình yên tôi mong đợi
Để trơ nhìn nhà lớn sắp tan hoang
Biết làm sao khi không thể đa mang
Biết làm sao khi kim quyền thống soái
Sống cho qua những tháng ngày tanh ói
Với trái tim đớn đau không chịu nổi
Với chân lí không bao giờ đúng hẹn
Với cái đầu bất lực chẳng tòng tâm
Tôi ngỡ ngàng tôi mơ màng hiện tại
Có tôi không, tôi tồn tại kiếp nào?
Tôi hiểu rồi, tôi chẳng biết làm sao
Nên nghẹn họng nhìn nhân tình thế thái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét