Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

CHÂN TRỜI TÍM

Có tím không chân trời ấy? hay chỉ tại ánh mắt ta nhuộm tím cả không gian tĩnh lặng...
Sắc tím buồn mênh mang làm sao - chứa đựng bao nỗi niềm không nói.
Cuộc sống, ai không gặp những lúc mệt mỏi u sầu,
... và có khi trào dâng, ngập tràn hạnh phúc
Đường đời có dài bao nhiêu, cũng phải dừng chân đứng lại.
Một khoảng khắc yêu thương, cũng làm ta ngây dại điên khùng.
Hãy quên đi những gì ta luôn nhớ
và cố nhớ những gì ta muốn quên...
Có phải chân trời ấy, tím màu vì thương nhớ?
Rồi tan dần trong ánh sáng ban mai
Bóng ai mờ dần trong hư ảo, và khuất xa biến mất ở chân trời
... 

KHÔNG GIỐNG AI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét