Mong manh, mong manh có gì mong manh hơn thế!
Tưởng là vĩnh cửu, nhưng vỡ tan như bọt nước
Bao lời yêu thương ngày nào nồng nàn say đắm
Chỉ còn lại một ánh mắt bình thản, lạnh lùng
Mong manh thật là mong manh
Ngày nào tiếng yêu thương ngọt ngào
Còn lại gì? lời cay đắng phũ phàng
Trái tim như muốn vỡ tan nỗi đau cùng tận
Hãy yêu đi nhưng không tin, không mong mỏi
Chừa ra một khoảng trống yên bình suy tưởng
Núp vào khi buồn đau tan nát
Và biết rằng không nên ảo tưởng tình yêu
Mong manh lắm bạn ơi, tình yêu không tuyệt đối
Hãy yêu đi và chẳng ngại ngần
Nhưng hãy nhớ một ngày nào sẽ không còn gì nữa
Để khỏi bàng hoàng hụt hẩng bơ vơ...
KHÔNG GIỐNG AI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét