… Loa bước vòng vòng chung quanh Tóc xoăn, ông ta chẳng thèm để ý đến nó. Đi tới đi lui hoài cũng mệt, tức mình không chịu nổi đành mở miệng trước.
- Nè Ông!
- Gì?
- Chúc mừng ông trắng án. Tui hâm mộ ông quá.
- Xì! Vậy cũng nói. Thừa, cô biết công sức đổ sông đổ biển là gì không. Tóc xoăn nhìn nó một cái rồi tiếp tục làm móng chân cho rồng.
- Vừa rồi ông nói hay lắm mà. Sao giờ hối hận? Tiếc của hả?
- Cô nghĩ tôi là giống gì, không tình cảm à? Báu vật của tôi đó, dù không phải cha ruột, nhưng tôi rất thương thằng bé, nó cũng vậy.
- Thì đâu cũng còn đó, ai cấm ông thương yêu đâu.
- Khùng! Phương muốn nó du học đó bà.
- Vậy mới nói.
- Mẹ nó có đi chung với nó không?
- Còn lâu! Ông ta chỉ lo cho ruột thịt của mình, sau nầy về giúp đỡ ông ta kiếm tiền thì có.
- Thế thì nó sẽ quên ông tuốt luốt, thôi ông ơi, tìm con cho mình là vừa, ông xem mình có bỏ rơi rớt đâu thì lụm về nuôi. Loa nháy mắt rụt rè cười, sợ ông ấy tự ái lên cơn la um sùm.
- Phải có thì tốt. Tóc xoăn có vẻ nuối tiếc trầm ngâm tư lự.
- Chính xác là không có sao? Loa được nước hỏi tới.
- Vậy thì từ giờ ông hãy tự lo cho mình đi, rảnh rồi.
- Khỏi cần dạy, mà sao cô bận tâm tôi chi nhiều vậy? Đừng nói là mê tôi nha. Ông ta cười cười, khó ưa ghê, nói vậy mà nghe được.
- Ông nghĩ mình là ai mà phát biểu như thế.
- Thấy bạn quan tâm tới mình quá nên bắt buộc nghĩ thế. Thằng chả còn kéo dài giọng, định giễu cợt mình đây mà.
- Trời! Xin lỗi bạn nha, nằm mơ đi, mình mà thích bạn thì kể như cuộc đời bế mạc. Người gì ở dơ cả tuần không tắm, tóc tai loăng quăng mất trật tự.
- Nhưng sao đeo theo mình hoài vậy bạn?
- Thì có ai nghe tui nói được ngoài ông. Ừ mà sao chỉ ông ấy nhìn thấy và nói chuyện với nó được vậy? ngoài ông ta ra chỉ có thằn lằn rắn mối làm bạn.
- Vậy sống bên tôi hoài cô không sợ mai mốt yêu tôi quá không nỡ lìa xa thì sao? Lại cười toét. Ghét thật.
- Sao ông không nghĩ ngược lại đúng hơn. Lúc đó chỉ tội nghiệp ông. Loa thích chí khi trả đũa được Tóc xoăn. Ngon lắm sao, tưởng mình là ai chứ, mà nếu có đi nữa thì nó cũng dấu tịt còn lâu ổng mới phát hiện.
- Ai biết được, mong rằng cô đừng để ý tôi, chỉ sợ cô khổ thôi. Người như cô mà thất tình thì buồn cười lắm. Trời! còn cười khì khì ra tiếng nữa chứ.
- Cám ơn đã lo cho tôi, mà tôi cũng không làm phiền lâu đâu, ông yên tâm.
- Làm ơn! Đừng yêu tôi nha Núi lửa. Tóc xoăn nhìn xoáy sâu vào mắt Loa thật lâu. Đùa dai ghê! Loa lúng túng, mà sao tim nó đập bình bình, đập tùm lum, đập lộn xộn. Yên đi nào, hình như cái gì chạy rần rần lên đầu nó.
- Còn lâu, không bao giờ có chuyện đó. Loa lắp bắp,vội vàng khẳng định chắc nịch mặc dù nó chưa hỏi kĩ lòng mình, tay nó lại run run, lạ ghê! Nó nắm chặt hai tay lấy dũng khí.
- Có mà, tôi thấy có mà.
- KHÔNG CÓ! CÓ GÌ MÀ CÓ, YÊU GÌ MÀ YÊU. Loa la lớn, lắc đầu lia lịa.
- Rõ ràng, tôi thấy có mà, thiệt đó.
- KHÔNG CÓ, KHÔNG CÓ , KHÔNG CÓ.
- CÓ, CÓ, CÓ
- KHÔÔÔÔNG…! KHÔÔÔNG!
Loa vừa la thật lớn vừa bay vù ra để khỏi phải nghe Tóc xoăn ghẹo chọc mình ÁÁÁÁÁ! Hình như đụng phải cái gì vậy? cột nhà hay gốc dừa thế?
Loa té xuống giật mình thảng thốt, trong tai còn nghe văng vẳng tiếng của mình KHÔÔNG ÔI! Sao toàn thân ê ẩm vậy trời? Bàng hoàng Loa chồm ngồi dậy, miệng ú ớ - không, không, không.
- Tỉnh rồi, tỉnh rồi cô ơi, cô ơi cô thấy trong mình sao?
Loa mở choàng 2 mắt, sao mà chói thế, mình mẩy đau rã rời như bị ai dần, chung quanh toàn màu trắng.
- Tôi… tôi đang ở đâu đây? Tóc xoăn đâu rồi.
- Cô đang ở bệnh viện, bị đụng xe, ông nầy đưa cô vào đây. Chị y tá trả lời xong hất hàm về phía một người đang đứng đó.
Nó hướng vế phía ấy, người đàn ông mỉm cười, nụ cười làm sáng bừng khuôn mặt phong trần, trên chiếc áo thun đen, một con rồng nhiều màu sắc uốn éo nhìn nó tươi cười. Ồ! Tóc ông ấy xoăn tít lòa xòa... Nó nhắm mắt lại tự hỏi Chuyện gì xảy ra đây? mầy đang mơ hay tỉnh? Mầy đang làm ma hay làm người? Trước mắt nó hư hư thực thực, mơ mơ hồ hồ Ôi, cứu tôi với, tôi đang ở đâu, thế giới nào vậy?... Người đàn ông trước mặt nó lung linh nhòa tan chập chờn trước mắt. Nó chìm tiếp vào giấc ngủ nhưng vẫn nghe vang đâu đây giai điệu tưng bừng rộn rã
Xuân đã về, xuân đã về, kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông
Trên cánh đồng, chim hót mừng, đang thướt tha từng đàn cùng bay vui say
Xuân đã về, xuân đã về, ngàn hoa hé môi cười tươi đón gió mới
Xuân đã về, xuân đã về, Ta hát vang lên câu ca mừng chào xuân...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét