Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

LỜI CUỐI CÙNG CỦA CON CHIM XẤU SỐ!

Ai cũng ca ngợi tôi là một CON CHÍM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT với tiếng hót lảnh lót líu lo trong BỤI MẬN GAI.
Tôi có hót trước khi ngủm đâu, tui la làng la xóm xem ai thương tình đem vô bệnh viện gia cầm để cứu vớt đời tôi.
Thượng đế cho tôi xuống trần gian với cái mỏ nhọn hoắt và chiếc lưỡi cũng không kém nhọn, nhưng chỉ nói được ò e mấy giai điệu góp vui cho nhân gian. Khóc cũng thế, cười cũng thế, chửi cũng thế và ngọt ngào cũng vậy. Nhưng tức là trước khi chết, tui la bài hải vậy mà không ai biết, lại còn nói tui hát một bài ca tuyệt vời sau khi bị cái gai mận khỉ gió kia đâm trúng tim.
Không vì cái gai kia mà tui chết, là tại uất ức quá nên mới về chầu ông bà ông vải.
Đám gai mắc dịch kia lùm xùm, tui tưởng là nơi lý tưởng để tui vào làm ổ chuẩn bị lâm bồn, ai dè mới lủi vào bị nó đâm một nhát ngay chóc tim. Đau thấy mồ tổ, hót với hát cái gì , khóc chuẩn bị về chầu diêm chúa thì có.
Xúm nhau nịnh nọt tui, bị lủng tim sắp chết mà còn ca ngợi tình yêu sao? thật điên rồ.
Trên trần gian loài nào cũng vậy kể cả loài người, sợ chết muốn... chết, ở đó mà còn lảnh lót hót thỏa mãn khi được chết vì tình. Quả thật mấy người thật giỏi thêu dệt, hoang tưởng viễn vông, vậy mà ai cũng mê say tin ầm ầm.
Tôi sắp chết chỏng gọng với một cái gai trong tim. Tình yêu đâu tui có thấy, chỉ thấy mắt nổ đom đóm vì đau, tim thì nhảy loi choi máu chảy tè le. Yêu với iếc gì, cái chết tới sát tôi rồi mà họ lo ngắm nghía, chỉ chỏ, ác ghê!
Và tôi đang hấp hối, tôi xin nói vài lời sau cuối:
- Hãy chặt bỏ hết mấy bụi gai nầy để anh em bè bạn tui ko nhầm lẫn nhào đầu vào giống tui. Cho bọn nó tuyệt tự đi, nếu nó còn là bọn tui tuyệt giống.
- Đổi tên quyển sách của Bà Coollen McCulough thành "Tiếng chim khóc lóc vì sợ chết trong bụi mận gai" mới chính xác.
- Tình yêu của mấy nhân vật trong quyển sách đó không liên can gì tới tui đâu nha, đem tui ra làm bia đỡ đạn, bạn bè chửi tui quá trời quá đất. Làm ơn ghi chú dùm.
- Hu... hu... đừng nướng muối ớt tui, cay mắt mở không ra, cho tui vô nghĩa trang liệt sĩ ở, chỗ nào cũng được, phong cảnh ở đó hữu tình và nhiều bạn bè đồng cảnh ngộ.
- Sử dụng tiếng hót của tui thì phải trả tiền bản quyền đàng hoàng, 1 cuốn sách in ra phải chia lời. Không sòng phẳng là tui làm ma tui mổ ráng chịu.
Thôi mệt rồi tôi không hót nữa đâu.
MẤY BẠN MAY MẮN LẮM MỚI ĐƯỢC NGHE ĐÓ...
KGA ƠI NHỚ LÀM ĐÁM GIỖ TUI NHA.
- Xời, chết mà còn ham ăn thấy ớn!

3 nhận xét:

  1. hi hì hì... kho6ngbie6t1 bạn xa gần ai, cỉ biết, đọc xong cười tủm tủm. Phát hiện thú vị. Con chim nó la khi chết mà bảo nó hót thì đúng là... chuẩn quá.
    Thôi, để mình chặt gai nhà mình trước nha. còn gai nhà người ta mình không dám vì sợ họ...chặt mình quá!
    Cuối tuần vui, bạn nhé!

    Trả lờiXóa
  2. Quả đúng thật là...Không Giống Ai!

    Trả lờiXóa