Tôi là CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG trong truyện ngắn cùng tên của Ơ Henry
Hôm nay cho tôi tâm sự một chút với các bạn.
Tôi có công lớn quá mà chưa có ai cho tôi nói lời nào.
Người ấy, Cha tôi - Ông họa sĩ già Behrman đã sinh ra tôi trước khi từ giã cõi đời. Ông ấy có bao giờ nghĩ mình sẽ đi đến một nơi mà Ông không muốn người khác đến?
Và tôi là tác phẩm tuyệt vời trong cuộc đời đầy khó khăn của Ông. MỘT CHIẾC LÁ CÔ ĐƠN... giả, có nhiệm vụ kéo một linh hồn đang hấp hối đang ngấp nghé cửa - không biết là thiên đàng hay địa ngục trở về nhà của mình, và đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.
Cố gắng gieo mầm cuộc sống cho người khác, người ta thì sống nhăn, còn Cha thì âm thầm ra đi vĩnh viễn, để cho mầm... "chết" ghé rước Ông đi. Thiệt tình! Nhưng đó cũng là điều ngoài ý muốn. Tội nghiệp Cha tôi.
Cha vẽ tôi thiệt là giống chiếc lá vàng và dán tôi lắt lẻo trên cái cây mà mấy tụi lá thiệt nó từ từ chúi nhủi xuống đất hết.
Lạnh muốn chết, lắc qua lắc lại ỏng ẹo đung đưa cho Nàng kia ngắm nghía trong khi nàng bệnh nặng, chờ từ giã cõi đời. Nàng cứ nhìn chờ tôi rơi rụng, ủa sao rung rinh vàng khè rồi mà sao nó hỏng rớt? tò mò ghê, ráng bữa nữa xem sao, rồi thêm ngày nữa, ngày nữa... nó hổng rớt mình ngu sao ngủm "rớt" trước nó - nàng ngẫm nghĩ. Còn tôi thì cứ ở mãi trên cành, một chiếc lá cuối cùng lì lợm.
Nhờ sự chờ đợi đó mà nàng đã qua mặt tử thần một cái RẸT
Nếu biết tôi là đồ giả thì nàng kể như tiêu.
Ơn trời nàng đã sống. Nếu nàng cũng như Cha tôi thì làm sao có một câu chuyện tuyệt vời như vậy.
Bạn ơi! bạn có thấy niềm tin và hy vọng có sức mạnh thần kì như thế nào chưa? Cha tôi đã biết điều đó. Ông cho Nàng một niềm hy vọng để sống. Ông thật nhân từ và đầy lòng trắc ẩn.
Chúng ta hãy cho mình một cơ hội đi dù không hề có, một cơ hội tưởng tượng cũng được, trong lúc gay go nhất của cuộc đời. Rồi cũng sẽ qua thôi! Phải ráng một chút mới được.
Cuộc sống có biết bao nhiêu bất hạnh và đau khổ, một chiếc lá vàng úa giả mạo như tôi cũng làm nên điều kì diệu.
Bởi vậy! Bắt chước nàng đi, kiếm một thứ gì đó mà nhìn.
Nếu không có tôi, không có giống gì khác nữa thì hãy nhìn cái kế bên đi. Có... một con bướm (ĐA TÌNH) đang tập thể hình ở đằng kia kìa! sao nó khô queo mà vẫn cứ sống hoài.
Heeheheh...chào chị iu .
Trả lờiXóaChời chời! Tự nhiên biến mất rùi tự nhiên xuất hiện, định hù chít người ta sao chời!
XóaTuỳ bút hay zị bồ ui ?
Trả lờiXóaThiệt hong bạn iu!
XóaCảm ơn em ghé thăm ! Chúc mừng ngôi nhà mới thật đẹp !Ngày mới tươi hồng nhé em !
Trả lờiXóaCám ơn Chị, vui khoẻ và hạnh phúc Chị nhé!
XóaCuộc sống có biết bao nhiêu bất hạnh và đau khổ, một chiếc lá vàng úa giả mạo như tôi cũng làm nên điều kì diệu....
Trả lờiXóaBài viết của bạn thú vị lắm, chúc bạn luôn gặp may mắn và an bình
Cám ơn Bạn rất nhiều, mình luôn thích 2 chữ "thú vị"
Xóa