Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010

TÔI KỆ TÔI...

Tôi mặc kệ tại sao ngày sáng nóng
Rồi đêm về tối lạnh cả không gian
Nắng chói chang bừng nở nụ hoa lan
Chợt mưa đổ dập dùi trong rơi rụng

Tôi mặc kệ đường có bao lối rẽ
Ngẫn ngơ nhìn, bước tiếp đến phương nao?
Phía bên đây có hạnh phúc ngọt ngào
Và bên đó là những gì chờ đợi


Tôi mặc kệ nụ cười ai biển rộng
Ẩn đấu gì trong sâu kín mênh mông
Con sóng êm như chẳng muốn tan lòng
Chợt chồm dậy mắt môi tràn mặn chát

 
Tôi mặc kệ tấm lòng kia mở ngõ
Chợt lạnh lùng khép chặc kín thờ ơ
Để niềm vui vội vã đón ngu ngơ
Để sầu hận giăng tơ ngoài cửa lớn

 
Tôi mặc kệ vì sao mình tìm kiếm
Tháng năm dài những mơ mộng bâng quơ
Mỗi mùa sang chim rời tổ thẫn thờ
Mùa xuân ấy trốn đâu chim mãi gọi

Tôi mặc kệ trái tim tôi đau đớn
Máu vẫn về ve vuốt những bao dung
Đem khí trời xoa bóp bớt mông lung
Nhưng lồng ngực vẫn luôn rơi nhịp loạn

 
Tôi mặc kệ niềm vui bao giờ đến?
Để hôm nay kịp đóng gói sầu đau
Bỏ đêm thâu vào quá khứ chôn mau
Cho ánh sáng của tương lai tràn lấp

 
Tôi mặc kệ tại sao hình bóng ấy
Mãi chập chờn bên những giấc chiêm bao
Trong cơn mơ lại rạo rực cười trao
Khi tỉnh giấc thấy gối mềm đẫm lệ

 
Tôi mặc kệ tình yêu mong manh lắm
Đến rồi đi vội vã chẳng tạ từ
Để thương nhớ chờ mong  trong tha thứ
Thuyền đi rồi bến vắng khóc tương tư

 
Tôi mặc kệ ngay mai khi tôi chết
Phía bên kia quỷ dữ có chờ mong
Linh hồn tôi lạc lõng cõi thinh không
Bay lãng đãng tiếc thương thân xác cũ

 
Tôi mặc kệ tình yêu tôi ngập lối
Người vô tình lướt chân nhẹ đi qua
Đạp nỗi đau dưới những bước phôi pha
Cho vụn vỡ mảnh tình tôi ôm ấp

 
Tô mặc kệ bao người đang đón đợi
Hứa lời yêu trao hạnh phúc tương lai
Gieo tình si cho rợp bóng ngày mai
Cây mái ấm chở che đời, tôi kệ!

 
Tôi mặc kệ tình yêu tôi vô vọng
Tôi yêu người nhưng người chẳng yêu tôi
Thế gian cười, mây gió bảo lôi thôi
Tôi ngu ngốc nhưng kệ tôi, cứ kệ!

KHÔNG GIỐNG AI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét