Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

NGƯỜI ĐÀN ÔNG... bị bỏ bê... @5

Hôm nay chị đi đâu mà nhà anh tôi vắng tanh như chùa bà đanh vậy cà!
Im lìm, ai làm gì mờ ám trong đây không?
- Mờ cái đầu mầy, tao đang đọc báo mạng.
- Rảnh dữ hé, sao không nhân thời cơ lỏng lẻo nầy mà sưởi ấm lòng?
- Muốn bốc khói nè! Chẳng thấy đèn đuốc ai mở hết, tín hiệu, kí hiệu cũng không có nốt. Mấy người nầy bộ tính làm phản rồi sao.
Ghê chưa, xem ra tác chiến cũng có kế hoạch chu đáo quá chứ. Ông đang làm phản thì có.
- Ông đọc cái giống gì vậy?
- Xem Cô gái đồ long bị túm, mặc đồ... lông con gì đây, chắc lông con căngugu hay sao mà có cái túi đựng hồ sơ của thiên hạ bá tánh chạy vòng vòng khoe mọi người.
- Cha ơi! đồ long nầy là thanh đao chém sắt như chém bùn đó cha, nói bậy nói bạ, mấy kiếm khách giang hồ cười cho thúi mũi.
- Vậy là Triệu Minh đó hả.
- Yesờ!
- Triệu Minh nầy hổng lo giữ thằng Trương Vô Kỵ, rảnh quá đi quảng cáo không công cho mấy bà mấy ông có tiếng tăm chi vậy?

- Người ta đi dẹp loạn giang hồ ông ơi!
- Dẹp hay quá há, hở đầu hở đuôi cho bị túm luôn ngay khúc giữa.
- Ông không lo chuyện của ông đi, như nồi canh hẹ kìa. Ông mà bị túm ngay khúc giữa là toi mạng. Hết thả... bò đi ăn cỏ. (Tránh chữ dê cho ổng hổng tự ái)
- Ừ! tao nói cho bây nghe - khúc đuôi Cà Mau, khúc đầu Thái Nguyên, bây giờ là tới khúc giữa thiệt nè, Bình dương đó mầy ơi!
Gần dữ ta, ngon há, có luôn ba khúc - ba miền, thật khéo chọn. Ông nầy lù khù ôm cái lu chạy nhanh thiệt.
- Khúc giữa của tao cũng tôi nghiệp không kém hai khúc kia, nàng có chồng đang ngồi đếm lịch trong nhà mát không biết bao giờ ra.
Ồ! Coi bộ gay cấn đây, máu vịt của tôi hừng hực .
- Sao vậy? làm gì đến nông nổi ấy.
- Thì làm cái giống gì ai mà biết, chỉ biết là làm việc cho nhà nước, làm sao mà nhà cũng bị tịch thu, bây giờ nàng ở nhà trọ, hên là còn cái laptop để giao lưu, nếu không là tự vận rồi.
- Ông nói quá, làm gì đến nổi.
- Nàng nói nếu không có đứa con trai là chết cho sướng đời, bà con bạn bè bây giờ ai cũng ngại khi tiếp xúc, mặc cảm nên cũng xa lánh mọi người, may là có cái thế giới mạng thay thế, nếu không thì chết vì buồn tẻ.
Ổng thở dài xem ra thương cảm lắm.
Hôm nay xem ra gặp toàn xúi quẩy, bị bắt rồi tù tội, ngày gì vậy, chút tôi phải về đốt nhan khấn bình an mới được. Cuộc đời ai biết được ngày mai thê thảm ra sao.
- Nàng còn trẻ, nhỏ hơn tao 1 con giáp, mà cũng là hoa khôi trong khu phố một thời nhe mậy. Thấy anh mầy ngon chưa?
Lại nữa rồi, cái tật phách lối đâu có bỏ được, bị chị bỏ cù bơ cù bất mà không biết thân.
- Thấy người ta cô thân đơn độc rồi dụ dỗ hả?
- Còn lâu! dụ tao thì có, nàng mang sắc đẹp ra làm cho tao điên đảo.
Sức mấy mà tôi tin, ổng tưởng ổng là ai mà toàn người đẹp bao vây? phải rà soát lại mới đảm bảo có mấy phần trăm sự thật. Ổng dê người ta hay là người ta khoái ổng. Hổng chừng ổng đói khát quá rồi bệnh hoang tưởng chăng?
- Nàng mở W cho anh mầy xem mặt, nàng rất là hấp dẫn, nhìn hoài không biết chán. Lần nào nói chuyện tao chỉ có nhìn vào màn hình, gõ chữ trật lên trật xuống.
Nhìn kiểu đó hèn chi mắt ổng dạo nầy như mắt thòi lòi, muốn loạn rồi hay sao, bữa cầm chén cơm tưởng khúc bánh mì cắn 1 phát mém gãy cái răng cửa.
Bây giờ tôi hiểu rồi, hết thơ văn đến nhạc, bây giờ là nhan sắc. Sao ổng tham dữ vậy không biết. Bộ ỉ mình bị bỏ bê rồi muốn thay trời hành đạo, chạy vòng vòng xoa dịu những nỗi đau nhân loại hay sao đây?
- Cái gì ổng cũng gom vô hết hay sao? Ông nói đi, ông biết câu tham thì thâm không?
“Cô Lê cô Lựu cô Đào
Chấm ai thì chấm thế nào cho cân”
Bày đặt so đo, ổng làm như ổng là vua đang tuyển phi vậy, phải cho ổng tỉnh mộng.
Một vợ nằm giường lèo (Là giường gì nhỉ?nhập khẩu bên Lào chăng?)
Hai vợ nằm chèo queo
Ba vợ nằm chuồng heo
... Bốn vợ thì... hổng có chuồng heo để mà nằm
- Mầy đâm hơi quá đi! vợ đâu mà vợ, mà bây thấy tao có bản lĩnh từ chân tới đầu phải không? đâu phải đồ bỏ mà chị bây để rơi để rớt.
- Tôi chỉ mong thấy cái bản mặt của anh còn nguyên si không sứt mẻ, còn cái bản lĩnh á... để hồi sao sẽ rõ, xem ổng lĩnh được phần thưởng nào nhe...
Nhưng mà biết nói sao đây, người có thì không chịu giữ gìn, người thì giữ rịt khiến người ta muốn chết ngộp, người thì tìm hoài không có.
... HỠI THẾ GIAN TÌNH LÀ GÌ!... Sao mà tui thấy rầu quá vậy nèèèèèè!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét