Dáng gầy guộc, Ba phơi mưa nắng
Lắm nhọc nhằn, tần tảo ngược xuôi
Hai bàn tay chai sần đất bụi
Ướt mồ hôi, tìm chữ cho con mình.
Tôi không biết luật dần, thơ phú
Chỉ đôi lời thương nhớ ba yêu
Cả cuộc đời vui có bao nhiêu
Làm quần quật cho con không túng thiếu
Đời sao quá phũ phàng trêu chọc
Đến lúc an nhàn, người lại bỏ ra đi
Tháng lương đầu của đứa con sau cuối
Thắp nén hương, cúng giỗ dâng cho người
Cha ra đi khi chúng con dang được cánh
Bay trên cao, Cha trong đất mỉm cười
Bao ân hận, thương yêu chưa bày tỏ
Chỉ còn đây nước mắt có nghĩa gì?
Thời gian trôi, thời gian trôi trôi mãi
Chỉ gặp người trong những giấc chiêm bao
Lòng thầm kêu hai tiếng ba ơi!
Nghe vọng lại, tiếng ba cười khe khẽ
Ơn cha mẹ, người ơi đừng chậm bước
Khi xa rồi, nức nở biết tìm đâu?
Thời gian kia chờ đợi được bao lâu
Tuổi chồng tuổi, dòng đời trên mái tóc
Khi tiếng kêu kia không lời đáp...
Thảng thốt muộn rồi...người vĩnh viễn rời xa...
KHÔNG GIỐNG AI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét