Bên ngoài mưa rơi đêm
Người đàn bà ngồi hong tóc
Những sợi tóc khô gãy khóc trong kẻ tay
Đẫm ướt.
Đôi mi rũ sầu che ánh mắt long lanh
Chăm chăm nhìn
...
Một bóng hình, một quá khứ
Im lặng
Nơi nầy không có bốn mùa
Để chờ đợi xuân sang
Chỉ có nắng mưa hấp tấp
Và thời gian kéo dài
Nỗi chờ mong vô tận
Nàng cứ ngồi đó
Ôm nỗi cô đơn của mình
Vào lòng sưởi ấm!
Im lặng
Nơi nầy không có bốn mùa
Để chờ đợi xuân sang
Chỉ có nắng mưa hấp tấp
Và thời gian kéo dài
Nỗi chờ mong vô tận
Nàng cứ ngồi đó
Ôm nỗi cô đơn của mình
Vào lòng sưởi ấm!
KHÔNG GIỐNG AI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét