Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010

NGÀY TÀN


Mặt trời bỏ lại chút hoàng hôn
Loang tím chân mây tím đẫm hồn
Chiều tàn ngơ ngác, thôi mong đợi
Gió ngàn ve vuốt lá vàng rơi.

Tóc nàng tha thướt theo chiều nắng
Mắt ướt xa xăm nhớ bóng hình
Ngày tan dần, đêm tràn muôn nẻo
Có nẻo sầu, chẳng muốn trăng sang.

KHÔNG GIỐNG AI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét