Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

CÁNH CHIM ĐƠN ĐỘC

Mênh mông bầu trời lồng lộng gió
Bay mãi, bay mãi dừng lại nơi nào?
Bốn phương trời, mây giăng đùa cợt
Biển núi chập chùng, có thấy lối đi?


Chao nghiêng cánh, nghiêng đời dong ruổi
Ngày với mặt trời, đêm có vầng trăng
Những vì sao cũng lạc loài lạnh giá
Tưởng gần nhau nhưng xa cách muôn trùng


Đơn độc mình tôi, không gian vô tận
Đừng hỏi tại sao không tìm chốn yên bình
Vì nơi ấy ở đâu tôi nào biết?
Chỉ thấy bóng mình làm bạn với mình thôi.

KHÔNG GIỐNG AI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét