Làm sao đếm được?
Bắt đầu ở đâu, và kết thúc nơi nào? Trải dài mênh mang vô tận...
Ngôi SAO chúng ta đang chiếm hữu tại sao cứ tự mình xoay mòng mòng? và tự mình lại chạy vòng vòng mặt quanh trời chi vậy? Chắc để dòm chừng xem bao giờ không còn ánh sáng để thắp nến và mở lò sưởi lên chăng (???!!!)
Đã vậy còn kéo theo mặt trăng, làm thành một cặp ăn ý ghê!
Chắc là vì vậy nên chúng ta mới cũng phải xoay tới xoay lui trong vòng đời của mình với những khổ đau và hạnh phúc.
Quả thật! những ngôi sao ấy chúng chi chít bên nhau, gần gũi lắm sao?... thật ra là xa cách muôn trùng, xa vời vợi, xa thăm thẳm mù khơi.
Và mỗi ngôi sao có một số phận đặc biệt của mình.
Sao già, sao trẻ, sao sồn sồn... sao nào cũng lấp lánh khi đêm về.
Và vì xa quá, không cân đong đo đếm được nên có khi tự cho mình là ngon nhất, sáng nhất.
Mà lấy gì để làm dụng cụ đo lường?
Mấy cái máy đo lường chất lượng được kiểm định sát sao của chúng ta còn trật lên trật xuống nữa là!
Hơn thua làm chi vậy?
Sáng nhiều, sáng ít, nhấp nháy bao nhiêu cái và nhấp nháy như thế nào? của mình mình tự hưởng thụ, nếu giúp đỡ và người khác hưởng thụ được thì đáng mừng, đáng mừng!!!
Biết đâu đến lúc nào đó sẽ lịm tắt tất cả.
Khi không còn ánh mặt trời…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét