Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

MẶT TRỜI

Tôi là người mà mỗi ngày các bạn chờ đợi.
Chờ tôi làm gì? có yêu thương tôi gì đâu, chẳng qua nương nhờ vào ánh sáng của tôi để mà làm tùm lum chuyện.
Tôi như mắc nợ cuộc đời của các người, cứ trồi lên tuột xuống, thiệt là mệt ghê.Tất cả đều dựa vào tôi mà sống, còn tôi? dựa vào ai đây?
Tôi phải tự mình, một mình tồn tại, cô đơn trong cô đơn, sức nóng và ánh sáng của mình đã làm cả vũ trụ xa lánh, họ cần tôi nhưng lại xa lánh tôi, thật là buồn ghê. Sao có bao nhiêu thứ bất công với tôi vậy chứ?
Có 1 ả tên Mặt Trăng, tôi nghe nói cũng được lắm nên ra sức chinh phục, nhưng cứ trốn tôi hoài. Tôi mà lên tìm thì bả xuống mất tiêu, cả ngày mệt mỏi tui xuống nghĩ ngơi thì bả lại ngoi lên, nghe dân chúng nói vậy, chứ có thấy được bả đâu! Đôi khi tôi canh me nuốt gọn bả được 1 chút nhưng cũng phải nhả ra liền, mà phải rình rình bao nhiêu là buổi tối mới được. Kệ, cũng đỡ ghiền.
Mọi người ra sức đổ bộ vào các hành tinh để di dân, thám thính đủ thứ, tốn bao nhiều là thời gian tiền bạc, còn tôi họ không hề ngó ngàng tới. Cái số của tôi hẩm hiu làm sao. Mà vậy tôi cũng mừng, lên đây bày đủ thứ trò xả rác, ở dơ, ai chịu nổi. Ở 1 mình cho nó yên thân.
Trên đây tôi nhìn thấy các người đang làm gì và đã làm gì hết đó nha, đừng có hòng mà che dấu tội lỗi. Không có gì qua được mắt tôi đâu, mấy cái đứa mây bay qua bay lại ỏng ẹo sức mấy mà che chắn cho các người được. Đừng tưởng vậy mà cứ "một tay che trời" nha.Thằng gió nó là phe tui đó, chỉ cần 1 luồng là cuốn tụi mây đi bay tá lả.
Các bạn cũng đừng oán trách tôi, ai biểu làm bậy làm chi nên tôi mới méc với Ngọc Hoàng Thượng Đế, các bạn nghĩ đi, nếu không có tôi thì ra sao nào? vậy mà không ai cho tôi 1 chút ân huệ nào và đoái hoài đến tôi cả.
Nói cho các người biết, không có mặt trời tôi là tất cả các người kể cả những thứ lộn xộn chung quanh - ngủm từ lâu rồi. Nhờ tôi mà các người mới có dịp mở mắt nhìn đời mà yêu đương hỉ hả, sinh sôi nãy nỡ trùng trùng điệp điệp.
Thôi nói 1 hồi thành ra tôi kể lể công sức, mất hết Ý NGHĨA THIÊNG LIÊNG, sự hy sinh của tôi chỉ mong rằng được nhỏ mặt trăng nhìn thấy, bắn cho tôi chút tín hiệu âu yếm là tôi mãn nguyện lắm rồi.
Tại bởi tôi cô đơn quá nên tôi mới có lúc thật là GAY GẮT, cảm phiền nha các bạn.
Nó thật ra tôi rất yêu thương các bạn, nếu không thì làm sao mà mỗi ngày và mỗi ngày đều có mặt đúng giờ để các bạn thấy đường mà mở cửa đi làm.
Nhưng mà đừng có chọc tức tôi nha, tôi mà giận lên là không biết điều gì xảy ra đâu.
Dưới trái đất các bạn gắng mà gìn giữ sạch và xanh đẹp nha, nếu không là tôi chia tay tìm hành tinh khác mà sưởi ấm nó đó.Chứ ở trên tôi mà nhìn xuống thấy bầy hầy bực mình không thể tả, xốn con mắt lắm đó!
Liệu đó nhe...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét