Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

ÁNH SÁNG PHƯƠNG ĐÔNG


Ánh sáng ấy! phương đông lấp lánh
Mặt trời lên rực rỡ bình minh
Ta sinh ra sứ mạng nặng oằn
Quang gánh ấy suốt đời mang lấy

Dù số phận có tầm thường nông nỗi
Hay vinh quang sung sướng vui tươi
Chỉ một đời rồi cũng sẽ ra đi
Làm hạt bụi lang thang muôn lối

Yêu thương đi có gì chờ đợi
Bao dung đi mở rộng thứ tha
Thong dong bước con đường phía trước
Bạn hay thù chẳng có nghĩa chi!

Phương đông ấy bao tia rực rỡ
Tỏa hào quang hy vọng khắp đời
Những sầu thương, thất vọng, ưu tư
Theo ánh sáng tan dần theo gió cuốn.
  KHÔNG GIỐNG AI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét