Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

MƯA NẮNG THẤT THƯỜNG

Trên đời nầy cái gì cũng thất thường, không chỉ riêng mưa nắng. Ông trời biểu làm sao thì làm vậy thôi, có cãi cũng không được.
Nhưng ổng có lý lắm đó, nếu mọi thứ đều cứ mãi đứng một chỗ như vậy thì làm sao khám phá được nhiều điều mới lạ. Có mưa gió lạnh lùng ướt át, rồi xen nắng ấm khô khan thì mới thấy được thời tiết tê tái nồng nàn ra sao.
Làm người cũng vậy, ai cũng có thương thương, ghét ghét, nhưng con người thì hơi dị hợm hơn các con khác ở chỗ - khi thương thì nói ghét nầy ghét nọ, còn khi căm thù tận xương tủy thì giả lả yêu thương. Chi vậy? (xin lỗi những người không có lần nào nói ngược, nhưng hiếm gặp lắm) Chắc như thế thì vui hơn chăng?
Còn như khi yêu đương, làm sao cứ mãi một thứ mà làm hoài chán chết. Phải lật tới lật lui, xoay qua trở lại, nóng lạnh thất thường, kiểu nầy kiểu kia thì tình yêu mới thăng hoa và hứng thú mà yêu tiếp, nếu không thì nguội ngắt như cơm khô, nuốt trợn trắng lồi con mắt!
Bởi vậy, cuộc sống nó thật là bí mật, làm sao biết được cái gì là cái gì. Khi ở giữa mặt trời sáng rực thì đâu có thấy các vì sao, chỉ lúc đêm đen u tối chúng mới xuất hiện lấp la lấp lánh!
Đừng có ngạc nhiên nha, khi tôi nói tôi không cần thì hãy coi chừng tôi bắt đầu túm chặt...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét