Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010

SAO TÔI LẠI NHƯ THẾ!

Đâu phải ai cũng sống dai được như tôi, tôi cóc sợ thời gian, nhưng tôi không cần sống lâu lắc như vậy đâu. Để làm gì, lầm lủi lầm lủi, bất lực làm sao. Tại sao tôi là con rùa nhỉ? không phải là thỏ hay hên lắm được là con người.
Ôi sao con người sung sướng như vậy, dù không làm bạn được với thời gian nhưng sống một cuộc đời thỏa thích làm sao. Nhưng trong cuộc đời ngắn ngủi của mình các bạn đừng có chậm chạp như tôi nhé.
Tôi thấy trong người các bạn có một ngọn lửa rất lớn và mạnh, nó có thể phụt ra bất cứ khi nào, các bạn sẽ là là một chiếc hỏa tiễn, chớp mắt phóng đến nơi cần đến. Các bạn đúng là chúa tể muôn loài.
Nhưng đừng có mà phóng đi lung tung nha, thời gian có hạn đấy, và nguyện liệu cũng không là vô hạn. Có thể rớt xuống nổ tanh bành hoặc tan xác ở một nơi nào đó mà không phải là đích đến.
Nếu đến được đúng vị trí thì tốt quá, nhưng sự đời không như mong đợi, có khi còn thê thảm hơn tôi nữa.
Cũng nguy hiểm và xui rủi rất nhiều, thôi tôi chỉ muốn làm con rùa ngày ngày vui vẻ với thời gian...
Nầy bồi cho một dĩa rùa xào sả ớt đi. Lẹ lẹ lên...
Tiêu tôi rồiii

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét